Hình như cô quên cái gì rồi thì phải? Quên cái gì ấy nhỉ?
Chú Chí Bân! Con nguơi Kiều Trà Trà giãn to ra.
Quả nhiên, ba phút sau, trên loa vang lên tiếng khóc, sau đó là tiếng chú Chí Bân mắng những đứa trẻ nghịch ngợm này rồi dùng thắt lưng quất vào chúng.
“Hu hu.”
Đột nhiên, trên loa vang lên đủ loại âm thanh, từ tiếng khóc, tiếng chạy và tiếng ghế đổ.
Kiều Trà Trà khẽ hé miệng, hồi lâu mới khép lại, nhìn trái nhìn phải, thấy xung quanh không có ai liền vội vàng đóng cửa lại, che mặt đi về phòng.
Thực sự xin lỗi, lỡ để mấy đứa bị đánh một trận rồi. Có lẽ không chỉ dừng lại ở trận này mà đợi sau khi về nhà rồi sẽ phải chịu thêm một trận nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT