Hoành Hoành vui vẻ xách cái thùng, cái kẹp sắt va vào thùng gỗ phát ra tiếng kêu leng keng leng keng.
“Mẹ ơi, con đã từng ăn lươn chưa?”
Lúc này đường đang lên dốc, đối với cậu bé thì thùng và kẹp sắt khá nặng nên lúc nói chuyện còn thở rất mạnh.
Ninh Du định với tay cầm lấy cái thùng nhưng Hoành Hoành trốn đi không chịu, cậu bé nghiêm túc nói: “Cám ơn cha, nhưng Hoành Hoành tự mình làm được.”
Kiều Trà Trà nắm tay Ninh Du, cẩn thận đi ngang qua một con đường đầy đá, nói: “Đương nhiên là con đã ăn rồi, năm ngoái cha con bắt được lươn, con ăn vô cùng ngon lành luôn mà.”
Hoành Hoành hài lòng, cậu bé đã từng ăn qua thì chứng tỏ lươn có thể ăn được.
Đứa trẻ này càng lớn thì càng kén ăn, cũng không biết từ khi nào mà không chịu ăn cà rốt nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play