Thanh niên ở trước mặt nghiêm túc, dùng cùi chỏ huých cô gái bên cạnh rồi nói: “Đưa đồ ăn cho anh ta đi.”
Cô gái giật mình nhanh chóng đặt cái túi trên tay xuống, không nhìn chằm nữa nhưng thỉnh thoảng cũng liếc nhìn…rồi lại liếc nhìn.
Trình Liên Hổ liền khịt mũi hai tiếng, có ý gì đây? Đầu tiên là nóng lòng thúc giục anh ta giao lương thực, lúc này thì lại hận không thể dán chặt con mắt vào thân của người ta.
Sao nữa đấy, nhìn cái thằng mặt trắng Lữ Nguyên ở trong viện thanh niên trí thức kia là đã thấy chướng mắt rồi. Nhưng dù em gái có nhất quyết muốn Lữ Nguyên thì vẫn tốt hơn là cái người mới tới này.
Vừa nhìn tên này liền biết rõ là ăn bữa trước không có bữa sau, còn bị phân đến lao động cải tạo, cái mặt có đẹp thì có tác dụng gì, có thể coi như cơm mà ăn sao?
“Đi thôi, đi thôi, Vân Vân, đi nhanh.” Anh ta trầm giọng thúc giục, vừa thúc giục em gái vừa kéo em gái mình đi.
Gió thổi từ cánh đồng xa xa làm lạnh khuôn mặt vừa mới tạt nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT