Cho nên vừa nói, gã lại có chút đắc ý: “Aiz Tiểu Kiều, nhà em xảy ra chuyện như vậy, sau này em định làm sao đây? Nếu không thì để tôi đi tìm người giải quyết xem, dù sao lỗi đều là ở Ninh Du chẳng có liên quan gì đến em cả.”
Kiều Trà Trà: “Không cần đâu, phiền phức cho anh quá.”
Trong lòng cô thì lại trợn trắng mắt: Tiểu Kiều là để anh gọi sao?
“Không phiền đâu, chuyện của nhà em rất dễ giải quyết. Chỉ cần em tỏ rõ lập trường của mình thì những chuyện còn lại đều là việc nhỏ.” Trương Tây Hoa nói, sau đó lại thở dài, như một người bạn cũ đang lo lắng đến tan nát cõi lòng. Cảm thấy tiếc cho Kiều Trà Trà vì “tai bay vạ gió” còn nói bóng nói gió trách cứ Ninh Du.
Buổi trưa thời tiết khá oi bức, dù Kiều Trà Trà đứng dưới bóng tường nhưng sự kiên nhẫn của cô cũng dần cạn kiệt.
Cô cố nhịn không muốn quay người bỏ đi, nhưng những lời Tạ Thiện Văn vừa nói hiện lên trong đầu cô, khiến cô tỏ vẻ chán nản, thấp giọng nói nhỏ: “Anh không hiểu đâu.”
Chậc chậc, bầu không khí này, biểu cảm này, câu nói này, quả thật chính là 'giống như là anh nghĩ và lời này chính là ý đó'.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT