Trần Vận Cát tuyệt vọng nằm vật ra giường của Trình Bắc Mạt, định diễn sâu một chút cho thêm phần ấn tượng thì "ầm" một tiếng, đầu đập vào thành giường đau thấu trời.
"Chờ cậu rinh được hai mươi triệu tiền thưởng thì đổi ngay cái giường này đi, nằm cứ như tra tấn ấy!" Trần Vận Cát vừa xoa đầu vừa than thở.
Giường của Trình Bắc Mạt là chiếc giường ván rộng một mét rưỡi, được thợ mộc làm cho, không có nệm. Đệm dày thì nóng, mỏng thì lại cứng.
Có hai mươi triệu tiền thưởng rồi thì không phải lo học phí đại học nữa, dư ra còn có thể thay cái giường này.
Nhưng mà hai mươi triệu đó, liệu cô có rinh về được không đây?
Căn phòng chìm vào im lặng, mỗi người chìm đắm trong suy nghĩ riêng. Người thì chống cằm trên bàn học, người thì nằm dài trên giường, tay gối ra sau gáy, thả hồn theo những dòng suy tư miên man.
Trần Vận Cát nhìn chằm chằm lên trần nhà, bất chợt quay sang hỏi: "Này, cậu nghĩ xem, Bùi Tụng sẽ nói gì trong lễ khai giảng nhỉ?"
“Cậu ta nói gì chắc cũng chẳng ai quan tâm đâu.” Trình Bắc Mạt cười nói.
Khuôn mặt đẹp trai kia chỉ cần đứng trên sân khấu là đủ gây chú ý rồi, còn nói gì thì có lẽ cũng chẳng ai nghe đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play