Trình Khanh cười cười: "Hạ quan cho rằng bình định là phải phái binh đến Hoài Nam, đến Hào Châu, đoạt lại châu phủ đã bị đám cướp Trường Cân chiếm cứ, hóa ra Thị Lang đại nhân là tưởng ở huyện Ngũ Hà ôm cây đợi thỏ, chờ đám cướp Trường Cân tới vây công huyện Ngũ Hà?"

Như vậy sao được.

Nơi này có thể là địa phương triều đình thu dụng lưu dân, có thể là địa phương đại quân bình định đóng quân, duy độc không thể là nơi hai quân giao chiến!

Vật tư cứu tế đều ở huyện Ngũ Hà, mấy vạn lưu dân cũng ở huyện Ngũ Hà, ngay cả người ngoài nghề như Trình Khanh cũng biết Ngũ Hà là hậu phương lớn của đại quân bình định, nếu bị chiến hỏa lan đến, triều đình sẽ tổn thất rất lớn!

Trình Tri Tự không phải đau lòng lưu dân kiến tạo nhà đất, kỳ thật là ngại Trình Khanh lãng phí nhân lực, có mấy vạn lưu dân ở ngoài thành, hoàn toàn có thể xây cho thành lũy của huyện Ngũ Hà trở nên kiên cố hơn.

Tường thành có thể xây dựng cao hơn, sông đào bảo vệ thành có thể đào đến càng rộng hơn, triều đình nuôi sống lưu dân, tự nhiên muốn bọn họ lấy lao động hồi báo!

"Bản quan nhớ rõ, đây là biện pháp Trình học sĩ đưa ra khi ở Lâm Thanh."

Trình Tri Tự nhắc nhở Trình Khanh.

Hai thúc cháu giương cung bạt kiếm, thiếu chút nữa lại muốn ở trước mặt Ngũ hoàng tử cãi nhau.

Trình Khanh khen: "Thị Lang đại nhân trí nhớ tốt, đa tạ Thị Lang đại nhân tán thành đối với hạ quan, nhưng trước khác nay khác, tình huống huyện Ngũ Hà và Lâm Thanh không giống nhau, Lâm Thanh cách Hoài Nam xa, đám cướp Trường Cân sẽ không đi tấn công Lâm Thanh, huyện Ngũ Hà là láng giềng của Hoài Nam, đám cướp Trường Cân chỉ sợ thời khắc đều tưởng nhìn trộm tình huống huyện Ngũ Hà, để lưu dân đi tu sửa tường thành, an trí bẫy rập là việc nhỏ, nếu trong đó có gian tế của đám cướp Trường Cân, chẳng phải là để binh phòng của chúng ta ở Ngũ Hà bị bọn chúng sờ đến rõ ràng?"

Trình Tri Tự không nói chuyện.

Việc này thật là có nguy hiểm.

Trình Tri Tự cũng không thể bởi vì làm trái lại cùng Trình Khanh liền phải đảm bảo lưu dân không có gian tế của đám cướp Trường Cân.

Ngũ hoàng tử giảng hòa, "Trình học sĩ có kiến nghị khác, không ngại nói nghe một chút!"

Trình Khanh cũng không úp mở.

Cái tên "Ngũ Hà" này, còn không phải là bởi vì có năm con sông Hoài, Quái, Sùng, Đồng, Đà hội tụ tại đây sao, tài nguyên nước dư thừa, vì sao lại không phát triển nổi?

Trình Khanh đi hỏi quan viên địa phương, phát hiện huyện Ngũ Hà nhân vì là nơi hội tụ của năm con sông, nên khi mùa mưa đến thường xuyên có lũ lụt!

Hiện tại ngoài thành có nhiều sức lao động như vậy, năm nay lại khô hạn, mực nước năm dòng sông đều hạ thấp, lộ ra lòng sông khô cạn, cơ hội tốt như vậy, hẳn nên tu sửa đê mới đúng! Nước bùn vớt lên từ đáy sông, là tài liệu tốt giúp ruộng màu mỡ, cũng có thể làm gạch đất xây nhà, một hòn đá trúng mấy con chim.

"Nếu thời gian bình định lâu, cứ điểm huyện Ngũ Hà sẽ được chúng ta trường kỳ sử dụng, đường sông thông suốt, đối với chúng ta cũng có lợi. Dù cho thời gian bình định ngắn, tu sửa đê đối với huyện Ngũ Hà cũng rất tốt, năm sau sẽ không bị lũ lụt quấy rối."

Nhóm gian tế của đám cướp Trường Cân nếu lẩn trốn ở trong lưu dân, vậy toàn bộ phái đi gia cố đê.

Trình Khanh nói ra kiến nghị này, người khác còn chưa có phản ứng gì, tri huyện Ngũ Hà liền thiếu chút nữa ôm đùi Trình Khanh gọi cha.

Trình học sĩ tốt như vậy, hiếm thấy trên đời, công trình đường sông ở nơi nào cũng là chiến tích, sau khi bình định phản loạn Hoài Nam, Ngũ hoàng tử và Trình Khanh bọn họ rời đi, nhóm lưu dân cũng rời đi, lưu lại chiến tích lớn như vậy.

Tri huyện không chỉ có muốn ôm chân Trình Khanh gọi cha, giờ này khắc này, Trình Khanh chính là cha đẻ của tri huyện Ngũ Hà!

Bình thường, khi đám người Trình Khanh ở trước mặt Ngũ hoàng tử nói chuyện, tri huyện Ngũ Hà không có tư cách xen mồm, lúc này tri huyện cũng không rảnh lo việc gì khác, nói một hồi lâu duy trì Trình Khanh, hy vọng Ngũ hoàng tử có thể đồng ý đề nghị của Trình Khanh.

Trình Khanh lại nói: "Để nhóm lưu dân tự làm gạch đất xây phòng ở, là làm cho bọn họ an lòng, không đến mức dễ dàng bị đám cướp Trường Cân xúi giục, đây là địa phương giúp bọn họ chống qua mùa đông lạnh giá, bản thân bọn họ liền sẽ thực để bụng……Người không để bụng, đại khái là cảm thấy chính mình không cần ở huyện Ngũ Hà qua mùa đông."

Lưu dân chân chính khẳng định sẽ muốn ở huyện Ngũ Hà qua mùa đông, có trở về quê nhà hay không chưa nói chắc được, nơi này có triều đình cứu tế, không lưu tại huyện Ngũ Hà lại đi nơi nào?

Chỉ có nhóm gian tế của đám cướp Trường Cân, mới không cần suy xét vấn đề qua mùa đông, bọn họ đốt g.i.ế.c đánh cướp, ước gì cướp được huyện Ngũ Hà vào tay, nào có tâm tình dựa vào đôi tay kiếm chút tiền công mua áo bông, chăn bông, xây phòng sửa phòng, chậm rãi ở huyện Ngũ Hà an trí một cái "nhà"!

Kiến nghị này của Trình Khanh khiến Du Tam thích nhất.

Tìm gian tế là chức trách của Du Tam, Du Tam cảm thấy Trình Khanh là đang giúp hắn, chính mình bổ não một đống chi tiết vụng trộm vui vẻ.

Ngoại trừ Trình Tri Tự ngay từ đầu phản đối, kiến nghị của Trình Khanh ngay cả Thạch tổng đốc cũng tán thành, tự nhiên cũng thông qua được Ngũ hoàng tử.

Quả nhiên sau khi biện pháp này được ban bố, nhóm lưu dân ngoài thành vốn dĩ đều đang sợ hãi không biết khi nào sẽ bùng nổ bệnh dịch, một chút đã bị dời đi lực chú ý, bắt đầu khí thế ngất trời thảo luận việc xây nhà.

Gia cố đê kiếm tiền công rất chậm, nhưng cũng là một hy vọng.

Mua đất có thể nợ, gạch đất dùng bùn thêm rơm rạ quấy vào đúc thành khuôn phơi khô, không có rơm rạ dùng cỏ dại cũng được, bùn thậm chí nơi nơi đều có, căn bản không cần tiền bạc, chỉ cần nhân lực.

Thanh niên trai tráng có thể đi gia cố đê kiếm tiền công, tích cóp lên mua quần áo và nhu yếu phẩm sinh hoạt, người già, phụ nữ, trẻ em lưu tại trong nhà chậm rãi làm gạch đất.

Nhóm lưu dân trường kỳ ở dưới bầu không khí áp lực và kinh hoàng, hiện giờ mới cảm giác được cuộc sống có đầu ra, không khí áp lực cũng giảm bớt đi không ít!

Hơn nữa đại bộ phận lưu dân tuy rằng không có tiền bạc, nhưng một bộ phận nhỏ lưu dân khi chạy nạn ở trên người có bạc, khi mọi người đều đói bụng không dám lấy bạc ra chi tiêu, hiện tại các lưu dân khác có biện pháp làm công kiếm tiền, bộ phận lưu dân ẩn giấu tiền bạc này cũng dám đào bạc ra bên ngoài!

Tiền phải lưu thông mới là tiền, không lưu thông chính là vật chết, Trình Khanh cảm thấy chính mình lên ngựa đánh giặc không được, nhưng nói đến thương nghiệp tài chính gì đó, nàng đại khái mạnh hơn so với quan viên Đại Ngụy……Nếu không phục, vậy tất cả mọi người tới giải toán đi, quan viên giỏi toán học có mấy người?

Đối với một ít người tới nói, biểu hiện của Trình Khanh làm cho bọn họ vừa mừng vừa sợ.

Giá trị lớn nhất của Trình Tri Viễn không phải được triều đình truy tặng, mà là dạy dỗ được Trình Khanh tốt như vậy.

Một đôi mắt nhìn, vô số đôi mắt đều nhìn.

Huyện Ngũ Hà mỗi ngày đều có lưu dân mới đến, trong thành ngoài thành cấm đi lại, lại không ngăn được tin tức từ ngoài thành truyền đến.

Các loại sự tích có quan hệ đến Trình Khanh, ở dưới người có tâm quạt gió thêm củi, lấy huyện Ngũ Hà làm trung tâm, khuếch tán toàn bộ Hoài Nam.

Du Tam nghe xong mật thám Cẩm Y Vệ bẩm báo, không khỏi nhíu mày:

"Ở huyện Linh Bích không có tìm được Thôi lão gia, lại nghe được đại danh của ngươi, Trình Khanh, hiện tại bá tánh phụ cận khả năng có người không biết Ngũ hoàng tử, lại đều biết ngươi!"

Hồng huyện gần huyện Linh Bích, tính tính thời gian, sự tích Trình Khanh ở Hồng huyện cũng nên truyền tới huyện Linh Bích đi.

Nhưng đến loại trình độ trước mắt này, có chút quá khoa trương!

Các bá tánh chỉ biết Trình trạng nguyên, không biết Ngũ hoàng tử, tin tức truyền tới kinh thành, hoàng đế sẽ nghĩ như thế nào…… Có thể cho rằng Trình Khanh cố ý nổi danh thu mua nhân tâm hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play