[Zhihu] MÈO NHÀ TÔI LÀ GIÁN ĐIỆP

Chương 2


1 tháng


3
Trước khi đi tôi nhớ ra một chuyện, xoay người nhìn anh: "À phải rồi, sếp, nhà anh có nuôi mèo đen không?"

Ti Triệt đang định ngồi chợt lảo đảo, suýt té xuống đất.

Anh đứng thẳng, vờ nhìn trái nhìn phải như rất bận rộn, ánh mắt né tránh: "Mèo đen gì? Có đâu…"

Tôi híp mắt, không hỏi nữa.

Về đến nhà, tôi cúi người, nhìn chằm chằm vào ba nhỏ nằm vùng chân ngoài dài hơn chân trong trên ghế sofa.

Trong ánh nhìn chăm chú của tôi, ba đứa trông rất chột dạ, em nhìn anh anh nhìn em.

Mèo cả nhìn sang bên cạnh: "Meo meo~"

“Con sen làm sao đấy? Uống lộn thuốc à?”

Mèo kế lạnh nhạt liếm móng vuốt: "Meo meo a~"

“Ngày nào cổ chả thế? Một tuần rồi mà chưa quen nữa sao?”

Nghe vậy, mặt tôi co rút.

Mèo út tò mò bước tới: "Meo ngao~”

“Sao em có cảm giác con sen hót kít nghe hiểu chúng ta nói gì nhỉ?”

"Cảm giác đúng rồi đó." Tôi bất chợt tiếp lời.

"Meo!" Mèo út sợ tới mức trợn to đôi mắt đẹp, lúc lui về phía sau còn bất cẩn dẫm vào đuôi, ngã giơ bốn chân lên trời.

Mèo cả chắn đằng trước, căng thẳng nhìn tôi: "Vậy, cô cũng nghe được tình báo gần đây chúng tôi bàn bạc?"

Tôi gật đầu, ba đôi mắt mèo trợn trừng, mèo út nhỏ tuổi nhất thì sợ đến mếu máo khóc, run rẩy trốn sau lưng các chị: “Vậy là nhiệm vụ của chúng ta thất bại rồi ư? Chúng ta phải tiếp tục lang thang ư? Đừng mà huhu, em hông muốn quay lại bãi rác đó đâu…”

Nói xong, mèo thảm ngẩng cổ, dũng cảm đứng lên.

Khóe miệng tôi giật giật, thò tay gõ đầu nói: "Yên tâm đi, chị không đuổi mấy đứa đi đâu, nếu đã đón mấy đứa về thì chị sẽ chịu trách nhiệm cả đời."

Vì cảm thấy hổ thẹn, ba nhóc con nói hết những gì chúng nó biết.

Thì ra chúng cũng chưa từng gặp Ti Triệt, từ đầu đến cuối chỉ có mèo đen liên lạc với chúng nó, mèo đen nói, chỉ cần làm theo lời nó, chúng thể chấm dứt kiếp sống lang thang, nên mới có chuyện lúc sau.

Liên tưởng đến phản ứng lúc đó của Ti Triệt, có thể suy đoán sơ bộ là có lẽ anh cũng có siêu năng lực nghe hiểu tiếng mèo giống tôi, và nhất định con mèo đen kia có mối quan hệ nào đó anh.

Vì anh trai tôi, anh bày lắm trò thật.

Nghĩ đến một chuyện, tôi nhếch môi đầy bí ẩn: "Bây giờ cho mấy đứa một cơ hội lấy công chuộc tội, làm không?”

Ba đôi mắt mèo sáng lên, tai mèo vốn cụp xuống dựng lên, đồng loạt ngẩng đầu nhìn tôi.

Cuối tuần, trong công viên trung tâm, tôi dắt mèo, vẫy tay với bóng người cách đó không xa.

"Sếp! Ở đây nè!"

Hôm nay Ti Triệt vứt bỏ bộ vest nặng nề, mặc trang phục nhẹ nhàng thoải mái, tóc hơi xoăn, mặt mày như tranh vẽ, đôi mắt đào hoa trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người ta nhìn không dứt ra được.

Anh đến gần, mùi nước hoa trang nhã thoảng qua, tôi mở to mắt: "Sếp xịt nước hoa hở?"

Ti Triệt mím môi, ánh mắt mơ màng, cập rập “Ừ” một tiếng, sau đó nhẹ giọng thăm dò: "Thơm không?”

"Thơm lắm! Chắc chắn anh tôi thích mùi này.”

Ti Triệt nhíu mày, nghi hoặc nhìn tôi: "Anh trai em?"

4
"Meow~"

“Chú ý, mục tiêu xuất hiện!”

Mèo cả quơ chân đụng quần tôi.

"Ô nhỏ này, em đến sớm thế làm gì? Nhanh nhanh cho anh sờ mèo con đi! Ui cket mất thôi, sao mà yêu hơn cả trong video thế này?!"

Ông anh chưa thấy mặt đã nghe tiếng, là một nhiếp ảnh gia tự do quanh năm đi phượt, muốn “dụ” anh ấy về thì chỉ có thể sử dụng vài mánh nhỏ.

Ví dụ như bắt đám mèo mặc quần áo, đeo kính râm, sau đó nhảy điệu làng Lá rồi quay video(*).

(*) Chính là chiếc clip đính kèm trong post

Vì công việc nên ông anh mê mèo của tôi không nuôi mèo được, có thể thấy video đó thu hút anh ấy đến mức nào.

Không ngoài dự đoán, đêm đó anh ấy liền nghỉ việc, đặt vé chuyến bay sớm nhất, muốn về bắt cóc mấy con mèo nhà tôi.

Có sự sắp đặt tài tình của tôi, anh tôi và Ti Triệt cứ thế mà gặp nhau trong công viên.

Tôi hất bả vai về phía Ti Triệt, nháy mắt ra hiệu cho anh: “Anh phải chớp lấy cơ hội đấy! Cực khổ lắm mới dụ anh ấy về được.”

Ti Triệt vốn ngẩn người, sau đó tỉnh ngộ, ánh mắt kiên định gật đầu :"Yên tâm, nhất định tôi sẽ thể hiện thật tốt.”

"Vậy được rồi, không làm phiền các anh nữa, nào, dắt mèo giúp tôi đi, tôi chuồn trước đây.”

Dứt lời tôi liền chạy mất, bỏ lại anh tôi và Ti Triệt đứng đó nhìn nhau.

Chạy đến nơi bọn họ không nhìn thấy, tôi gửi tin nhắn cho anh trai.

“Em đi trước nhá, hai người bạn cũ trò chuyện vui, giờ anh ấy là sếp em, nói chuyện lịch sự chút.”

Một lúc lâu sau, đối phương không trả lời.

Hở? Ông anh với Rùa đen nói chuyện hăng say thế à? Không thèm trả lời tin nhắn luôn?

Lại đợi thêm một lát, tôi không kiềm chế được nữa, rón rén đi qua đó, định âm thầm quan sát, rồi chợt thấy một cảnh tượng trước mắt.

Chỉ thấy trên thảm cỏ, anh tôi đang bị Ti Triệt đè dưới thân, gương mặt thanh tú, lúc này hai người rất gần nhau, ánh mắt mơ màng, thẹn thùng không dám nhìn đối phương.

Nếu bỏ qua ba mèo một chó đánh nhau ngay chân họ họ, ắt hẳn đây sẽ là khung cảnh rất đẹp.

Chân anh tôi và Ti Triệt đang bị dây thừng cột vào nhau, không thể động đậy.

Về chủ chó Golden thì đang can ngăn mà đổ mồ hôi hột, nhưng sức con gái không lớn mấy, kéo dây cả buổi cũng chẳng có tác dụng gì.

Cắn được vài miếng đường, tôi lập tức chạy sang.

Vừa tới nơi đã nghe thấy tiếng mèo của ba nhỏ mèo nhà tôi.

Mèo cả: "Thứ chóa to gan! Xem cú đấm sấm sét(*) của ta đây!”

(*) Gốc là đấm móc trái phải trong Boxing nhma cái này hề hơn.

Golden: "Áu áu áu!"

Nghe không hiểu, nhưng nhất định là mắng ghê lắm.

Mèo kế: "Dòm Hạc trắng xòe cánh(*) của bổn cung nè!"

(*) 白鹤亮翅 Bạch hạc lưỡng sí, một thế đứng trước khi vào đúm nhao.

Mèo út: "Hãy xem Khỉ trộm đào... ê mà khoan hình như mình lạc đề rồi…"

Năm phút sau, đại chiến chấm dứt.

Ti Triệt chật vật đứng dậy, ai mà ngờ đứng chưa vững chân, chó Golden như ngửi được mùi gì, sủa anh một tiếng rất lớn.

Lúc đó Ti Triệt sợ đến giật mình, cơ thể phản xạ trốn sang bên cạnh.

Thiệt là trùng hợp, anh ấy trốn sau lưng anh trai tôi!

Aaaaaaa bà con ơi bà con ơi! Khứa này giỏi quá!

Anh tôi ngẩn người, sau đó vỗ vai Ti Triệt, lớn tiếng giễu cợt: "Cậu làm gì thế? Bạn học cũ à, nhiều năm lắm rồi mà vẫn sợ chóa hả?"

Tôi: Đúng là trai không tinh tế gì cả…

Chạm mắt nhau, Ti Triệt buông bàn tay đang nắm vai anh tôi ra, sau đó vờ vịt ho nhẹ hai tiếng, điên cuồng tự thanh minh cho bản thân: "Tôi thấy vai cậu có vết bẩn nên lau giúp thôi, còn nữa, tôi đâu có sợ chóa? Cậu đừng nói bậy, tôi chỉ dị ứng với chóa thôi, một con chóa Golden nhỏ xíu, ai mà sợ được?"

Tôi:...

Anh tôi:...

Chóa Golden: Anh mới nhỏ, cả nhà anh mới nhỏ…

Con nít uýnh nhau, cuối cùng người dọn chiến trường vẫn là phụ huynh.

Lúc thương lượng, tôi và chủ choá Golden vô tình tán gẫu chuyện nuôi thú cưng, sau đó phát hiện cô ấy sống trong khu chung cơ sang trọng cạnh chung cư nơi tôi ở, cách nhau rất gần.

Tám chuyện một lát, cô ấy dắt choá về, vừa đi vừa dạy dỗ nó nó.

Rồi chúng tôi dạo công viên cả buổi, là bạn học cũ, anh tôi và Ti Triệt nói chuyện khá êm.

Tôi phát hiện dù cho anh tôi kể chuyện cười nhạt nhẽo đến mấy, Ti Triệt đều sẽ cười phụ họa, dỗ anh tôi như lên mây.

Tôi đi phía sau tấm tắc mấy tiếng.

Sau đó tôi quyết định đã giúp thì giúp cho trót, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, định tạo cơ hội lớn hơn giúp anh.

Tan làm, tôi đẩy cửa văn phòng sếp.

"Sếp, đêm nay anh rảnh không? Sang nhà tôi ăn cơm nhé?"

5
"Phụt.”

Ti Triệt vốn đang vắt chéo chân thanh lịch uống nước lập tức phun ra, luống cuống tay chân lấy khăn lau: “Vậy, vậy có ổn không?"

Anh cố đè khoé miệng nhếch cao xuống, biểu cảm bình tĩnh thong dong, nhưng đôi tai đỏ bừng đã bán đứng anh.

"Được mà được mà, kể cho anh nghe một bất ngờ nè…" Nói xong, tôi ghé sát vào.

"Là gì?"

"Anh tôi cũng tham gia nữa! Thế nào, vui hông?"

Văn phòng im lìm như cket.

Trong ánh nhìn chằm chằm của tôi, khoé miệng Ti Triệt giật dữ dội.

Thấy chưa thấy chưa, vui đến mức không biết phản ứng thế nào rồi kìa, nghĩ đến chuyện gì đó, tôi bước lui hai bước, quan sát anh từ đầu đến chân.

"Nhìn gì thế?" Ti Triệt mất tự nhiên kéo cà vạt.

"Sếp, mọi ngày anh có tập gym không? Dáng người thế nào?" Tôi nghiêm túc hỏi.

Ti Triệt xấu hổ dời mắt, giọng điệu có chút gượng gạo: "Cũng tàm tạm, không phải xuất sắc, nhưng cơ bụng tám múi, cơ ngực, cơ răng trước, cơ bả vai đều có cả…”

Mắt tôi sáng lên, lắc mạnh vai anh: "Ngon cơm! Vậy tối nhớ thể hiện cho tốt nha! Cố lên!"

Ti Triệt ngẩn người, nhìn chằm chằm vào tôi, một giây, hai giây, ba giây, sắp đến ba giây, mặt và cổ anh đều đỏ bừng.

Anh nhìn tôi đầy khó tin: "Làm thế thật hả? Có nhanh quá không em?"

"Không nhanh không nhanh, có nhiều thứ phải thử trước một chút, không thử thì sao biết được hay không? Anh thấy đúng chứ?”

Đàn ông đều là sinh vật yêu bằng mắt, huống hồ bình thường anh tôi cũng có hứng thú với tập gym, nếu muốn theo đuổi anh ấy thì phải đúng gu.

Bây giờ anh ấy không có cảm xúc gì với Ti Triệt, nhưng lỡ như sau khi nhìn thấy hình thể của Ti Triệt, bỗng dưng rung động thì sao?

Nếu đến mức đó rồi mà vẫn không có tác dụng thì tôi cũng lực bất tòng tâm.

Chẳng ngờ Ti Triệt phản ứng rất mạnh, vẻ mặt u ám nhìn tôi: "Nhất định đêm nay tôi sẽ cố gắng, đến lúc đó em sẽ biết được hay không.”

Đêm đó, chúng tôi quây quần bên nhau.

Vì rất vui, còn có men say trong người, miệng anh tôi như cái loa, nói ra không ít chuyện cũ.

Trong đó có khá nhiều chuyện thời cấp ba của bọn họ.

Ví dụ như cậu học sinh ba tốt Ti Triệt này, ấy thế mà đã ngang nhiên cãi tay đôi với giáo viên!

Nguyên nhân là vì trên đường đi học anh đã cứu một chú mèo con lang thang, giấu trong cặp, sau đó bị giáo viên phát hiện, lấy lí do ảnh hưởng học hành, nhân lúc Ti Triệt không ở đó đã tự ý vứt mèo con vào thùng rác, nếu không phải phát hiện kịp thời thì có lẽ mèo con đã chết cóng rồi.

Ti Triệt biết chuyện liền vọt tới văn phòng, đổ thùng rác xuống đầu giáo viên đầu trọc đó, nghe nói lúc đó còn tới tai hiệu trưởng nữa.

Nghe xong, tôi vô thức ngước mắt nhìn người ngồi đối diện, không ngờ anh cũng có chiến tích như thế.

Lúc này Ti Triệt mặc bộ đồ màu trắng, sợi tóc mềm mại rủ xuống trán, lúc nói chuyện trong đôi mắt đào hoa có ý cười, khác biệt một trời một vực với dáng vẻ áo vest giày da lạnh lùng khó gần thường ngày.

Bỗng dưng chúng tôi chạm mắt nhau, nhịp tim bất giác tăng nhanh, tôi vội dời mắt, nhấp một ngụm rượu.

Nhớ ra chuyện gì đó, anh tôi chợt ngẩng đầu lên, miệng cười vô sỉ.

Toang rồi, sao thấy bất an quá.

Tay anh ấy đập lên vai Ti Triệt, sau đó chỉ vào tôi: "Còn nhỏ em tớ nữa, lúc học tiểu học từng rớt xuống hố phân vì cứu một con mèo đen bị chó hù trèo lên cây. Cậu xem, ba chúng ta đều thích mèo như thế, có phải duyên phận không?" Nói xong, anh tôi cười ha ha, nâng chén uống cạn.

Tôi nghiến răng, ngoài cười mà trong lòng không cười, nhìn anh ấy: “Trí nhớ của anh còn tốt ghê."

Anh tôi nấc cụt: "Đương nhiên rồi, chuyện mất mặt từ bé đến lớn của em anh đều nhớ rất rõ…”

Nói được một nửa, anh ấy say ngoắc cần câu, gục xuống bàn nằm ngáy o o.

Động tác của anh khiến ly rượu bên cạnh đổ ra bàn, rượu chảy xuống người Ti Triệt.

Ti Triệt hài lòng nhìn ông anh say bí tỉ của tôi, sau đó đứng dậy, nhìn tôi đầy thâm ý: "Cuối cùng cũng chuốc say được cậu ta, đến đây, tôi chờ em.”

Nói xong, tai anh đỏ lên, xoay người bước vào phòng tắm.

Tôi: ??? 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play