Hữu Tín rãi bộ đến căn nhà của Ngọc Sát lúc này trời cũng đã gần nửa đêm nhìn từ xa đã thấy căn nhà vẫn sáng ánh đèn, đến gần mới biết hóa ra Ngọc Sát vẫn chưa đi ngủ
cô đang ngồi trên ghế đan bằng tre ngoài hiên nhà độc sách hắn nhẹ nhàng đi đến nhưng hình như nàng ta quá chăm chú vào quyển sách mà không nhận ra hắn đang đứng cạnh, muốn tạo tiếng động Hữu Tín nghịch ngợm cố tình đập mạnh cây dù xuống bàn ai ngờ lại làm cho Ngọc Sát giật mình ném luôn quyển sách vào mặt Hữu Tín đang đứng đối diện giật mình nói liệu “ tổ sư cha, tổ sư quỷ tha la bắt là người đến sau không thấy bóng là quỷ sao không đi siêu thoát đi ”
Hữu Tín miếu máo ôm cái trán bị đập đau nhìn Ngọc Sát “ kìa muội có cần phải chú tâm như vậy không, ta chỉ muốn gọi muội thôi mà ”
Ngọc Sát đã bình tĩnh lại, đưa tay mời hắn ngồi mới tinh ranh nói “ huynh đã thấy rồi chứ ”
Hữu Tín nghe thế thì ngạc nhiên “ làm sao mà muội biết”
Nàng nhẹ cười bảo “ lúc muội gặp huynh ở ngoài đường đã thấy trong than thuốc có vấn đề, kê thuốc kiểu gì toàn kê thuốc an thần và thuốc ngủ, thứ hai trong phòng của tẩu tẩu có mùi tanh lạ mùi này đối với người bình thường thì chỉ là mùi hơi hôi nhưng trong mắt người có đạo hạnh thì nó lại là một loại pháp khí, thứ ba tỷ ấy thần sắc tái nhợt đôi mắt quầng thâm rõ ràng chính là đã bị thiếu mất hồn phách”
“ loại tà thuật này chỉ có người Trà mới luyện, họ thích người đó nhưng mà người đó không thích họ thì họ sẽ dùng bát tự của người họ thích luyện bùa chú rồi sai âm binh mà họ tin tưởng hàng ngày đi câu hồn vía về, nam bảy nữ chín nếu đủ chín vía thì người bị câu sẽ trở nên vô hồn hành động trì độn và chỉ nghe theo mỗi lời sai khiến của chủ nhân mình”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT