Nếu không phải vì những thứ này phần lớn đều do con trai út của bà ấy mang về, hơn nữa con trai út khó lắm mới trở về được một chuyến thì bà Chu sẽ không nỡ nấu nhiều món như vậy đâu.
Bà ấy sẽ ướp hết thịt, để dành đến tết ăn, còn có cá cũng sẽ làm thành cá khô, để dành sau này người một nhà từ từ ăn.
Nhưng mà bây giờ con trai út của bà ấy đến, chắc chắn phải nấu một ít đồ ăn ngon, nhưng mà chuyện này cũng khiến bà ấy cảm thấy vô cùng đau lòng.
Trình Như Lan nhìn thấy bà Chu cắt một miếng thịt từ năm cân thịt kia, nhìn thấy vẻ mặt đau lòng kia của bà ấy cô liền cảm thấy rất buồn cười, đồng thời lại cảm thấy chua xót.
Thế hệ này của bọn họ đều sống trong cuộc sống cực khổ, cho nên cho dù là cái gì cũng đều rất tiết kiệm, hơn nữa bây giờ nhìn thấy mùa màng cũng không tốt, ngày tháng sau này càng không biết sống như thế nào, những người thế hệ trước này liền càng thêm tiết kiệm.
Trình Như Lan cũng rất khâm phục bọn họ, có thể sinh tồn ở niên đại gian khổ như vậy, thật sự là quá không dễ dàng.
May mắn bản thân xuyên không đến đây, ông trời ban cho cô một cái bàn tay vàng, bằng không cô chắc chắn không thể tiếp tục sinh tồn được, bởi vì bây giờ có hệ thống tồn tại, cho nên cuộc sống cô trải qua mỗi ngày ở nhà, cũng không phải là điều bọn họ có thể tưởng tượng được, mỗi bữa ăn đều có thịt có lương thực tinh.
Trình Như Lan nhìn động tác của bà Chu, cô giả vờ như không thấy, liền lặng lẽ giúp bà ấy nhóm lửa, cô cảm thấy nếu bảo cô nấu cơm, đợi một lát bà Chu lại phải đau lòng bình dầu của bà ấy rồi.
Đợi mọi người đói bụng tan làm trở về nhà, vừa đến trong sân mọi người đã ngửi thấy mùi thơm của thịt, mọi người đều rất kinh ngạc và vui mừng, tối nay bọn họ được ăn thịt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT