“Được! Hẳn là mấy người bọn họ cũng đã lâu rồi chưa được ăn bánh bao. Em có lòng rồi!” Chu Mãn Duệ nghe thấy Trình Như Lan nói vậy vô cùng kinh ngạc mà nhìn cô một cái rồi nói.
“Cái này cũng không có gì, đều là người một nhà cả!” Trình Như Lan cười cười.
“Tốt, tôi sẽ đưa bọn nhỏ sang đó trước.” Chu Mãn Duệ một tay bế Tam Bảo một tay dắt đám Nhị Bảo ra cửa trước.
Trình Như Lan lấy mười cái bánh bao bỏ vào một cái tô lớn sau đó khóa kỹ cửa rồi cũng đi về phía nhà cũ.
Đợi đến khi tới nhà họ Chu, trong nhà cũng chỉ có bà Chu và mấy đứa cháu trai cháu gái. Lúc này bà Chu đang nói chuyện với Chu Mãn Duệ còn đám Đại Bảo thì đang chơi với mấy đứa nhỏ khác.
Bà Chu thấy giày mới trên chân ba đứa cháu trai thì kinh ngạc nói: “Đây là do mẹ bọn nhỏ làm cho bọn nó sao?”
Tuy rằng hỏi như vậy nhưng bà Chu cũng đoán được là do Trình Như Lan làm cho bọn chúng.
“Vâng.” khi Chu Mãn Duệ nhắc tới Trình Như Lan biểu cảm trên mặt cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, nhưng không biết nghĩ tới cái gì anh lại lập tức khôi phục lại như thường.
Tuy chỉ biến hóa trong nháy mắt nhưng bà Chu vẫn nhìn thấy biến hóa trên mặt con trai mình, trong lòng bà ấy cảm thấy lần này hẳn là tình cảm giữa hai vợ chồng thằng ba có lẽ đã tốt hơn rất nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play