Hai đứa nhỏ đều vô cùng kích động, oa! Bọn họ đã lâu chưa được mặc quần áo mới rồi, vậy mà lại có quần áo mới để mặc, bọn họ đều muốn ra ngoài khoe khoang cuộc sống hai ngày nay với những những bạn của bọn họ ngay bây giờ, nhưng mà mẹ nói, bảo hai người bọn họ ngoan ngoãn chăm sóc em trai, bọn họ liền không ra ngoài chơi nữa.

Như Lan lấy mấy bộ quần áo cô không mặc ra để tháo chỉ, phát hiện phần lớn những bộ quần áo đã mua, rất nhiều bộ quần áo nguyên chủ chưa từng mặc qua.

Như Lan liền ngồi ở trong sân, bắt đầu cắt chỉ may vá, một lúc sau đã may xong quần áo cho lão tam rồi, cô may cho lão tam một cái yếm màu đỏ và một cái quần nhỏ hở đáy.

Sau đó bắt đầu may quần áo cho lão nhị, cô dùng một mảnh vải màu xanh dương để may quần áo cho lão nhị, cuối cùng may một cái áo lót và may thêm một cái quần, lão đại cũng giống như vậy, nhưng mà màu sắc cô chọn thì không giống, là màu xanh đen.

Như Lan đã dành cả buổi sáng để may xong hết mấy bộ quần áo, sau đó giặt quần áo rồi phơi trong sân.

Sau khi Như Lan may xong quần áo, phần thưởng đã được đặt trong không gian hệ thống, Như Lan lấy phần thưởng là ba cái bánh quy ra ngoài, đưa cho ba đứa nhỏ mỗi đứa một cái cầm ăn.

Như Lan bắt đầu chuẩn bị nấu bữa trưa, ngày hôm qua hệ thống thưởng 5 cân thịt, vừa hay có thể nấu món thịt kho tàu cho bọn nhỏ ăn, lại nấu cho bọn nhỏ một bát trứng hấp, ngày hôm qua sau khi ăn cơm thì cô phát hiện bọn nhỏ đều rất thích ăn món này, sau đó lại nấu một nồi cơm gạo trắng.

Trình Như Lan cắt nửa cân thịt ra, rồi bắt đầu nấu món thịt kho tàu, nhưng không có nước tương và các loại gia vị khác nên cô lén lút mua đồ trong cửa hàng của hệ thống, cô phát hiện đồ trong cửa hàng cũng khá rẻ, một điểm tích lũy có thể mua được nước tương, giấm và các loại gia vị, xem ra cái điểm tích lũy này vẫn rất có giá trị.

Thật ra cái hệ thống nuôi con này ở tương lai, cho nên vật phẩm ở thời không này đối với bọn chúng mà nói thì có giá trị rất thấp, giá cả của tất cả những vật phẩm ở trong đó vô cùng rẻ, những chuyện này Như Lan cũng không biết, nhưng mà cô cũng cảm thấy mình chiếm được lợi ích lớn.

Đã có đủ loại gia vị, Như Lan có thể bắt đầu nấu món thịt kho tàu mà không có vấn đề gì nữa, vẫn để anh cả phụ trách nhóm lửa, anh hai chăm sóc em trai.

Như Lan ở hiện đại sống một mình mấy năm, lúc mới bắt đầu cũng gọi đủ loại đồ ăn ngoài, nhưng sau này cảm thấy đồ ăn ngoài không ngon, lại đắt, liền bắt đầu mua đồ về nấu cơm ăn, lúc mới bắt đầu cô nấu ăn cũng không ngon, nhưng lại học theo những video nấu ăn ở trên mạng, tay nghề nấu nướng của Như Lan ngày càng tốt hơn, món nào cô cũng biết nấu cả, hơn nữa hương vị cũng rất ngon đó.

Bây giờ nấu món thịt kho tàu cũng rất đơn giản, chỉ một lát sau mùi thơm phưng phức của thịt bay ra từ nhà bếp, ba đứa nhỏ đều bị hương thơm làm cho thèm đến chảy nước miếng, vây quanh bếp nhìn thịt ở trong nồi.

Sau khi Như Lan nấu xong món thịt kho tàu, đợi đồ ăn nguội bớt, cô liền đút cho ba anh em mỗi người một miếng thịt kho tàu, ăn trong miệng béo mà không ngán, thật sự quá ngon rồi, em út há miệng nói rằng: “Muốn ăn, con muốn ăn nữa, mẹ ơi!”

Như Lan nhìn ánh mắt khao khát của ba đứa nhỏ, thật sự không kháng cự lại được, lại đút cho ba đứa mỗi đứa một miếng thịt, còn nói rằng, phần còn lại chờ lát nữa ăn cơm rồi ăn nhé!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play