Nghe vậy, Tần Kiêu lại nổi giận: "Cái thằng nhóc này, con còn mặt mũi mà nói ra câu đó sao? Xảy ra chuyện lớn như vậy, làm sao mẹ con có thể yên tâm ở nhà? Lần này nếu không có mẹ con ra tay, làm sao chúng ta có thể tìm thấy con nhanh như vậy? Chỉ cần chậm một chút thôi, e là chỉ có thể nhặt xác con về!"
Nghiêm Cẩn gãi đầu ngượng ngùng: "Là con sai rồi."
Thấy anh nhận lỗi nhanh như vậy, Tần Kiêu cũng không còn tức giận nữa, chỉ khẽ búng vào trán anh như hồi nhỏ.
Con trai cưng đã chịu khổ nhiều rồi, sao ông nỡ trách phạt nặng nề?
Nghiêm Cẩn biết rõ cha anh luôn miệng mắng tay thì thương, bị búng trán xong cũng không hề tức giận, ngược lại còn cười hớn hở như vừa trúng số độc đắc, khiến Tần Kiêu không thể nào tức giận nổi.
Bình thường trước mặt người ngoài thì khôn ranh, ai cũng nói cậu nhóc này lắm chiêu nhiều trò, thật muốn cho bọn họ thấy bộ dạng ngốc nghếch này của anh mới được!
Chuyến này Nghiêm Cẩn bị thương đã khiến bạn bè người thân lo lắng không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT