(Phiên ngoại)
Thời tiết oi bức như có vật gì đè nặng lên ngực khiến người ta khó thở, mùi rác rưởi trên con đường bẩn thỉu xộc vào mũi gây buồn nôn. Mấy ngày nay chưa được ăn gì, dạ dày co thắt khó chịu, nhưng tất cả vẫn chưa bằng nỗi đau trong lòng Nghiêm Cẩn.
Anh cố gắng giơ tay, nhưng cơ thể không còn chút sức lực. Sợi xích trên tay như nặng ngàn cân. Nghiêm Cẩn nheo mắt nhìn tia sáng le lói xuyên qua khe hở duy nhất trên cửa sổ, lòng lại cảm thấy bình thản đến lạ.
Chắc là sắp chết rồi.
Anh khẽ thở dài, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.
Năm nay anh đã ba mươi hai tuổi, sống thêm được hơn hai mươi năm, cũng đủ mãn nguyện rồi.
Nghiêm Cẩn nhớ về tuổi thơ của mình. Sau khi ba và bà nội mất, mẹ anh tái giá. Hai đứa con riêng của cha dượng đã cố ý đưa anh ra ngoài, bán cho bọn buôn người. Chúng trói anh như trói chó, đánh đập không thương tiếc. Mỗi lần nhìn thấy người ta mang thi thể vứt ở bãi tha ma, Nghiêm Cẩn lại nghĩ, không biết chừng ngày mai sẽ đến lượt mình. Cứ như vậy, anh sống lay lắt qua ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play