Xuyên Thư Thập Niên 70: Bí Kíp Yêu Đương, Cưa Đổ Anh Lính

Chương 38


1 tháng

trướctiếp

Đã anh ta không sống yên ổn, vậy thì đừng ai mong được sống yên ổn!

"Đồng chí công an, tôi không hề quấy rối hay ép buộc Diệp Uyển Uyển, đây đều là vu oan! Chính là ả tiện nhân Diệp Uyển Uyển này, chủ động câu dẫn tôi!"

Lý Hạo giơ tay ngăn Diệp Uyển Uyển và Triệu Minh Triết cãi nhau, hỏi: "Đổng Kiến Hoa, đây không phải là chuyện nhỏ, anh có bằng chứng gì chứng minh Diệp Uyển Uyển chủ động câu dẫn anh không?"

Đổng Kiến Hoa cười lạnh,"Tôi có chứng cứ! Diệp Uyển Uyển vì nợ tiền Diệp Vi Vi không có khả năng trả, nên đã mượn tôi hơn 70 tệ và một số phiếu, cô ta vì không muốn trả lại nên chủ động lấy lòng tôi, chúng tôi thường xuyên nửa đêm lén lút đến rừng cây nhỏ trong làng hẹn hò, chuyện này, mọi người chỉ cần đến điểm thanh niên tri thức hỏi thăm là biết."

"Anh nói bậy!" Diệp Uyển Uyển tức giận quát,"Đổng Kiến Hoa, sao anh có thể vu oan cho tôi như vậy! Tôi thật không ngờ, anh lại là loại người như vậy! Tôi thật sự đã nhìn lầm anh!"

Đổng Kiến Hoa nhìn Diệp Uyển Uyển gào thét như một người đàn bà chanh chua ở nông thôn, không còn chút nào dịu dàng nhỏ nhẹ như trước kia, trong lòng chán ghét không thôi.

Anh ta lại vì loại người như vậy mà tự hủy hoại tiền đồ, đúng là mù quáng!

"Đồng chí công an, bên hông trái Diệp Uyển Uyển có một nốt ruồi son, nếu mọi người không tin có thể bảo cô ta cởi quần áo ra kiểm tra!

Ngoại trừ việc cuối cùng, chúng tôi cái gì cũng đã làm. Là cô ta đồng ý làm bạn gái tôi, nếu không tôi đâu có ngu, vì cô ta nói Diệp Vi Vi mấy năm nay luôn ức hiếp cô ta mà tức giận, nhất thời hồ đồ muốn trả thù Diệp Vi Vi."

Nói xong, gã ta nhìn Triệu Minh Triết với vẻ đắc ý,"Triệu Minh Triết, Diệp Vi Vi chẳng qua chỉ là bị ngã xuống nước được Hoắc Kiêu cứu lên, anh đã chê cô ấy không sạch sẽ, ha ha! Diệp Uyển Uyển này, toàn thân đều bị tôi sờ hết rồi, ha ha... Anh dù có ở bên cô ta, cũng chỉ là nhặt lại đồ bỏ của tôi!"

"Đổng Kiến Hoa!" Diệp Uyển Uyển hét lên rồi lao tới cào cấu Đổng Kiến Hoa, kết quả lại bị Đổng Kiến Hoa nắm tóc tát cho mấy cái.

"Ả lẳng lơ này! Quên lúc ở trong lòng tôi cô luôn miệng gọi anh Kiến Hoa ngọt xớt để đổi lấy lợi ích rồi sao? Biết trước cô là loại người này, tôi đã sớm chơi chán cô rồi!"

"Anh im miệng! Anh nói bậy!" Giọng Diệp Uyển Uyển thê lương!

Cô ta vẫn luôn cho rằng mình nắm chắc tên ngốc Đổng Kiến Hoa này trong lòng bàn tay, nào ngờ Đổng Kiến Hoa lại phản bội, cắn ngược lại cô ta một cái, khiến cô ta chẳng khác nào gái làng chơi.

Cô ta nhìn Triệu Minh Triết đứng bên cạnh với vẻ mặt phẫn nộ, trong lòng chùng xuống, vội vàng giải thích:"anh Minh Triết , anh ta nói dối! Em không có, anh tin em!"

Cô ta cố gắng bày ra vẻ mặt đáng thương, dù là góc độ hay ánh mắt đều rất hoàn hảo.

Trước kia, chỉ cần cô ta làm như vậy, Triệu Minh Triết sẽ mềm lòng, cái gì cũng đồng ý với cô ta.

Thế nhưng, cô ta đã quên mất trạng thái hiện tại của mình!

Lúc này, tóc tai cô ta rối bù, mặt mũi sưng đỏ, căn bản không còn vẻ ngoài xinh đẹp ngày thường, chỉ còn lại sự chướng mắt!

Triệu Minh Triết nheo mắt nhìn Diệp Uyển Uyển: "Uyển Uyển, Đổng Kiến Hoa nói có phải sự thật không? Em với hắn..."

Diệp Uyển Uyển vội vàng thanh minh: "Đương nhiên là giả! Hắn ta cố ý! Anh Minh Triết, anh đừng để hắn lừa, hắn ta ghen tị với anh, không muốn chúng ta hạnh phúc!"

Thấy Triệu Minh Triết vẫn còn ngờ vực, Diệp Uyển Uyển trong lòng phẫn uất, cô ta nói: "Anh Minh Triết, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, em là người thế nào chẳng lẽ anh không biết sao? Anh quên chúng ta vì sao lại cùng nhau xuống nông thôn sao?"

Lời cuối cùng buột ra khỏi miệng Diệp Uyển Uyển mang theo chút hăm dọa.

Triệu Minh Triết nhíu mày, quay sang Lý Hạo: "Đồng chí công an, tôi có thể làm chứng, Đổng Kiến Hoa nói không đúng sự thật. Người này bị điên rồi! Hắn ta chỉ vì yêu mà không có được Uyển Uyển nên sinh hận, muốn hủy hoại cô ấy!"

Lý Hạo chứng kiến màn kịch lật mặt, cảm thấy đã đến lúc phải lên tiếng, ông nói: "Những gì mọi người vừa nói, chúng tôi sẽ tiến hành điều tra, xác minh! Công an chúng tôi sẽ không bỏ sót một kẻ xấu nào, cũng sẽ không oan uổng người tốt!"

Triệu Minh Triết lập tức bày ra vẻ cảm kích: "Tôi tuyệt đối tin tưởng các đồng chí công an sẽ xử lý công bằng, trả lại sự trong sạch cho chúng tôi! Cảm ơn các đồng chí!"

Thái độ nịnh nọt lúc này của anh ta khác hẳn lúc bị thẩm vấn.

Lý Hạo gật đầu, ra hiệu cho người áp giải bọn họ đi.

Diệp Vi Vi cả đêm không ngủ.

Đợi mọi người ngủ say, cô lặng lẽ đi ra phía sau núi.

Có tinh thần lực mở đường, dù là ban đêm, việc đi lại trong núi với cô cũng không khác gì ban ngày, hơn nữa cô phát hiện, hiệu quả tu luyện vào ban đêm ở sâu trong núi còn tốt hơn ban ngày.

May mắn hơn nữa là cô tìm thấy một hang động ở sâu trong núi. Tu luyện ở đây đạt hiệu quả rất cao, chỉ sau một đêm, tinh thần lực của Diệp Vi Vi đã đột phá lên cấp hai, dị năng hệ mộc cũng có dấu hiệu sắp đột phá.

Tiếc là trời đã sáng, cô phải xuống núi, tránh để mọi người không tìm thấy lại gây náo loạn.

Trước khi xuống núi, Diệp Vi Vi thuận tay đào ba cây nhân sâm bên ngoài hang động, ước chừng phải năm sáu mươi năm tuổi, cô còn hái thêm hai tai nấm linh chi to bằng hai bàn tay đem về trồng trong không gian.

Còn lại mười mấy cây thuốc khác, Diệp Vi Vi không động đến, cứ để dành cho người hữu duyên vậy.

Có lẽ vì nơi này có nguồn năng lượng hệ mộc dồi dào nên cây cối ở đây phát triển tốt hơn hẳn những nơi khác, thêm vào đó là do cô tu luyện ở đây cả đêm nên cây cối càng thêm xanh tốt, tràn đầy sức sống, Diệp Vi Vi thậm chí còn ngửi thấy mùi thơm ngát của cỏ cây xung quanh.

Trở về điểm thanh niên tri thức, mọi người cũng vừa mới thức dậy.

Thấy Diệp Vi Vi từ bên ngoài trở về, mọi người đều cho rằng cô dậy sớm tập thể dục như mọi ngày.

Để che giấu cho năng lực thật sự của bản thân, dạo gần đây, ngày nào Diệp Vi Vi cũng dậy sớm rèn luyện thân thể.

Hôm nay đi làm, nhiệm vụ được phân cho Diệp Vi Vi vẫn là cắt cỏ heo.

Lúc nhận dụng cụ, Lục Tiểu Lan vẫn giữ thái độ khó ưa, nhưng cũng không dám ra mặt gây sự với Diệp Vi Vi.

*****

Diệp Vi Vi cầm liềm đi đến khu vực cắt cỏ heo, phát hiện đã có một đám trẻ con đang bận rộn ở đó.

Thấy Diệp Vi Vi từ xa, Tiểu Sơn và Tiểu Xuyên đã vẫy tay gọi: "Tiểu thẩm! Tiểu thẩm!"

Tiểu Hạ cũng gọi theo: "Tiểu thẩm."

Tiểu Xuân rụt rè hơn, chỉ dám khẽ gọi một tiếng "Tiểu thẩm", tay mân mê vạt áo, ánh mắt có chút bất an.

Là do Tiểu Sơn nói giúp Tiểu thẩm cắt cỏ sẽ được kẹo ăn, cậu bé đã kéo cô bé đến đây. Đến nơi mới biết có rất nhiều bạn nhỏ trong làng cũng đang ở đây, Tiểu Xuân nghĩ thầm, mỗi người một viên kẹo thì phải chia rất nhiều, sợ Tiểu thẩm không vui nên trong lòng lo lắng bất an.

Diệp Vi Vi xoa đầu từng đứa trẻ, sau đó bế Tiểu Thu trên lưng Tiểu Hạ xuống, lấy khăn tay lau miệng, lau mũi cho cô bé rồi mới nói: "Quy củ cũ, một bó cỏ đổi một viên kẹo, Tiểu Sơn, cháu đếm nhé."

"Dạ!" Nghe nói hôm nay lại được đổi kẹo, bọn trẻ reo hò vui mừng.

"Vâng! Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!" Tiểu Sơn vỗ ngực.

Mấy hôm nay, được Tiểu thẩm dạy đếm, cậu bé đã đếm được đến bốn mươi, chút việc nhỏ này không làm khó được cậu.

Diệp Vi Vi trả Tiểu Thu cho Tiểu Hạ, dặn dò cô bé trông em cho cẩn thận.

Tiểu Hạ không được cắt cỏ đổi kẹo, trong lòng đang tiếc hùi hụi thì Diệp Vi Vi đã nhét vào tay cô bé một viên kẹo sữa. Tiểu Hạ sung sướng nheo mắt cười, biểu cảm vô cùng thỏa mãn.

Thấy chị được ăn kẹo, Tiểu Thu vội vàng đưa tay ra, chỉ vào miệng chị gái, nói: "Muốn... muốn..."

Diệp Vi Vi không dám cho cô bé mới hai tuổi ăn kẹo cứng, cô lấy ra một que kẹo mút, bóc vỏ rồi đưa cho Tiểu Thu, đồng thời dặn dò Tiểu Hạ phải trông chừng em cẩn thận, đừng để em bị kẹo sặc.

Tiểu Hạ liên tục gật đầu, đảm bảo sẽ trông em cẩn thận, Diệp Vi Vi lúc này mới yên tâm.

Có một đội quân nhí hùng hậu hỗ trợ, Diệp Vi Vi chỉ cần làm việc hơn một tiếng đồng hồ đã hoàn thành khối lượng công việc của cả ngày.

Đám trẻ con sau khi đổi được kẹo đều rất vui vẻ, thỏa mãn, chúng càng thêm yêu quý người Tiểu thẩm tốt bụng.

Lúc Diệp Vi Vi chuẩn bị đi báo cáo kết quả công việc thì Lục Tiểu Lan dẫn theo một đám người hùng hổ xông đến. Vừa nhìn thấy Diệp Vi Vi, Lục Tiểu Lan đã chỉ thẳng mặt cô, mắng: "Diệp Vi Vi, đồ hồ ly tinh! Cô đã chia tay với anh Minh Triết rồi, tại sao còn bám riết lấy anh ấy không buông, còn báo công an bắt anh ấy, cô là loại phụ nữ độc ác!"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp