Ngô Tú Nguyệt dù sao cũng là một cô gái chưa trải sự đời, bị Lưu Hướng Tiền giả vờ đáng thương như vậy, phòng tuyến trong lòng không tự chủ được mà dao động.
"A Nguyệt, anh đã nghĩ thông rồi, Tạ Ninh không chịu tha thứ cho anh, chẳng qua là vì danh ngạch sinh viên đại học công nông binh. Bây giờ anh quyết định không tranh giành với cậu ta nữa, thật ra nếu đi học đại học, ít nhất cũng phải vài tháng mới được về một lần, không thể gặp em. Hiện tại anh chỉ muốn ở bên cạnh em, chỉ cần chúng ta ở bên nhau, còn hơn bất cứ thứ gì khác..."
Ngô Tú Nguyệt bị những lời ngon ngọt của Lưu Hướng Tiền khiến cho đầu óc choáng váng, sau đó cô phát hiện ra hình như mình thật sự có chút choáng váng, cơ thể loạng choạng suýt ngã.
Lưu Hướng Tiền thấy vậy liền tiến lên đỡ cô, vẻ mặt cũng chẳng buồn che giấu nữa, nụ cười vừa nham hiểm vừa bỉ ổi.
Ngô Tú Nguyệt linh cảm có điều không ổn, đưa tay muốn đẩy Lưu Hướng Tiền ra, lại phát hiện tay chân mình mềm nhũn, không có chút sức lực nào, cô hoảng sợ hét lớn: "Cứu... Cứu tôi với..."
Nhưng cổ họng cô như bị thứ gì đó chặn lại, giọng nói nhỏ đến đáng thương.
Lưu Hướng Tiền vừa cởi cúc áo vừa nhìn Ngô Tú Nguyệt: "A Nguyệt, đừng phí sức nữa, dù em có kêu đến rách cổ họng cũng sẽ không có ai nghe thấy đâu, yên tâm đi, anh sẽ chịu trách nhiệm với em..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play