Tần lão gia tử bật cười: "Được."
Đợi Diệp Vi Vi và Hoắc Kiêu đi rồi, Đỗ Chấn Quốc nhìn nụ cười trên mặt Tần lão gia tử vẫn chưa dứt, thở dài: "Sao ông lại đưa thứ đó cho người ta?"
Phải biết, để giữ được thứ này, Tần lão gia tử đã phải chịu rất nhiều đau khổ.
Ngay cả khi đến đây rồi, những người đó vẫn nhiều lần đến lục soát, nhưng không biết Tần lão gia tử giấu ở đâu, tìm thế nào cũng không thấy.
Thứ mà ông ấy liều mạng bảo vệ lại dễ dàng đưa cho người khác như vậy, khiến ông có cảm giác không chân thực.
Tần lão gia tử không hiểu sao lại nhớ đến khuôn mặt của Hoắc Kiêu: "Đứa nhỏ đó hợp với tôi."
"Hơn nữa, bây giờ tôi thế này, thứ đó cho dù ở trong tay tôi cũng chỉ là đồ vật vô tri vô giác! Lần này đi qua Quỷ Môn Quan một vòng trở về, tôi cũng đã ngộ ra, nếu tôi chết ở đây, giữ lại những thứ đó cũng chỉ là lãng phí, chi bằng tìm người nào hợp nhãn cho."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT