[Zhihu] Chú Hổ tôi chăm có vẻ thích tôi

Chương 3


1 tháng


14

Một tuần trôi qua, Hổ Sâm vẫn không xuất hiện.

Nhưng mỗi buổi sáng thức dậy, trên bàn đều được dọn sẵn bữa sáng.

Tôi nhấc con mèo lên, nhìn thẳng vào mắt nó.

Nó chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt lộ rõ sự ngu ngốc.

Để xác minh những nghi ngờ trong lòng, tôi cố tình giả vờ ngủ.

Quả nhiên, rạng sáng 5 giờ, con mèo nhỏ đang dựa vào bên cạnh tôi ngủ đột nhiên đứng dậy, biến thành người.

Tôi lặng lẽ mở mắt ra, là Hổ Sâm.

Sau khi làm xong đồ ăn, hắn lại quay về nằm úp sấp bên người tôi ngủ tiếp.

Lòng tôi khiếp sợ không thôi.

Hổ Sâm thực sự là con mèo mà tôi nhặt được trước kia, con mèo tôi dốc lòng chăm sóc cũng là hắn?!

Chẳng trách lúc trước mỗi lần tôi tắm rửa xong mặc váy ngủ hai dây đi ra, hắn luôn nhìn chằm chằm vào tôi.

Lúc ấy tôi còn nói hắn là mèo biến thái, bây giờ xem ra là hổ biến thái mới đúng!

Tôi không biết vì sao hắn lại biến thành mèo nhỏ, lấy phương thức vòng vo như vậy quay về bên cạnh tôi.

Nhưng nếu hắn không nói, tôi cũng sẽ không vạch trần.

Nửa tháng nữa trôi qua, tên này vẫn không chịu ra mặt.

Đã thế còn lợi dụng vẻ ngoài đáng yêu của mình làm nũng tỏ vẻ dễ thương với tôi.

Tôi không nhịn được hắn thảnh thơi như vậy.

Nhìn con mèo thư thái nằm trong lồng ngực, đột nhiên có một ý tưởng xấu xa nổi lên trong lòng.

Tôi nhắc đến mèo nhỏ, ra vẻ buồn rầu nói: “Em đã là một con mèo đực trưởng thành rồi, phải đi làm phẫu thuật triệt sản thôi.”

“Nếu không sẽ đi xoèn xoẹt mèo nhà khác mất.”

“Chọn ngày không bằng gặp ngày, lát nữa đi luôn đi.”

Mèo nhỏ khiếp sợ!

Nhìn thấy tôi chuẩn bị ra ngoài, hắn sợ đến mức xù lông.

“Meo meo meoo~”

Làm nũng cũng không có tác dụng.

Tôi giả bộ quay đầu đi, cho hắn thời gian biến thân.

Quả nhiên, sau khi quay lại, Hổ Sâm đã biến lại thành người, uể oải nằm bò lên ghế sô pha.

Hắn ngẩng đầu đáng thương nhìn tôi.

Tôi hừ nhẹ một tiếng.

Bỏ đi không một lời từ biệt lâu như vậy, nếu không phải tôi thông minh thì còn tưởng hắn ch*t ở bên ngoài rồi đấy.

Đừng tưởng tôi dễ dàng tha thứ.

Lúc này Hổ Sâm đột nhiên lấy một túi đồ đưa cho tôi.

Tôi khó hiểu cầm lấy, vừa mở ra thì thấy bên trong chứa đầy chứng nhận bất động sản và thẻ tiết kiệm ngân hàng.

Sau khi nhìn rõ ràng, tôi nghiêm túc ngẩng mặt lên: “Anh chỉ là một con hổ, sao kiếm được nhiều tiền như vậy?”

Không phải là ăn cướp đấy chứ?!

Hổ Sâm thấy vẻ mặt tôi không tin, tức đến đỏ cả tai hổ.

“Đây là tiền anh kiếm được từ việc khởi nghiệp cùng anh em.”

“Mỗi tháng đều chia tiền hoa hồng.”

Hắn đứng dậy nhét cái tui vào tay tôi, đỏ mặt nói: “Đây là toàn bộ số tiền hồi môn anh để dành được.”

“Tất cả đều cho em, hiện tại anh cũng là của em.”

Tôi lườm nguýt hắn một cái, tôi vẫn chưa tha thứ cho hắn đâu.

Không thể chấp nhận một con hổ bỏ nhà ra đi.

Thấy tôi phớt lờ hắn, Hổ Sâm gấp đến độ không chịu được.

Sau đó, hắn biến thành hổ, giơ cái bụng ra nằm trên mặt đất lăn lộn.

Nhìn thấy cái bụng mềm mềm kia của hắn, tôi kiên quyết giữ bàn tay muốn chạm vào lại.

Sau đó kiêu ngạo ngẩng đầu, tôi tuyệt đối sẽ không bị hắn mê hoặc nữa!

Ngay sau đó, Hổ Sâm lại biến thành một con mèo nhỏ.

Con mèo mập mạp với lớp lông dày màu hổ phách.

A a a a tôi nhịn không nổi nữa, mạnh mẽ bổ nhào lên hắn.

Ai có thể từ chối một con mèo chứ, tôn giáo mèo vạn tuế!

15

Tôi chuyển đến biệt thự của Hổ Sâm.

Căn hộ của tôi đối với vua của muôn loài mà nói, thật sự rất nhỏ hẹp.

Nhìn Hổ Sâm đang vui vẻ đạp nước trong bể bơi, tôi mỉm cười.

Ai có thể ngờ rằng lần đầu gặp nhau, tôi còn tưởng hắn muốn ăn thịt mình.

Rõ ràng là ngốc nghếch như vậy.

Sau khi bày tỏ tâm ý với nhau, Hổ Sâm lại bắt đầu trở nên không thích hợp.

Hắn luôn cố gắng lấy lòng tôi.

Trước đây khi không vui, hắn có thể giận dỗi hoặc vung vẩy cái đuôi.

Nhưng bây giờ hắn thuận theo tôi vô điều kiện, sợ làm tôi tức giận.

Nhưng đây là một loại quan hệ yêu đương không lành mạnh, về lâu dài sẽ không tốt cho cả hai.

Thế nên tôi tóm lấy hắn nói chuyện thẳng thắn một lần: “Chúng ta đều là những cá nhân bình đẳng, anh không cần phải…… hèn mọn như vậy.”

“Nếu có chuyện gì thì cứ nói ra sẽ tốt hơn.”

Hổ Sâm ủ rũ nhìn tôi: “Anh chỉ sợ…… chỉ sợ mất em.”

“Vì sao anh lại cảm thấy như thế?”

Nghe vậy, tai hổ của hắn trong nháy mắt cụp xuống, cả người sợ hãi đến cực điểm: “Ngày đó là anh ép buộc em.”

“Cho nên anh……”

Tôi ngắt lời hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn, nói từng chữ: “Không đâu, ngày đó là em tự nguyện lựa chọn, không ai ép buộc em cả.”

Hoá ra là vì chuyện ngày đó, tôi có chút buồn cười.

Lúc ấy Hổ Sâm đã thần trí mơ hồ, nhưng vẫn nhất quyết đẩy tôi ra ngoài.

Sau đó vẫn là do tôi chủ động.

Hổ Sâm sửng sốt, ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi xoa đầu hắn: “Nói thật đó.”

Sau khi khúc mắc của Hổ Sâm được cởi bỏ, hắn lập tức biến thành con hổ bám người trước kia.

16

Tính thời gian, đã trôi qua một tháng rồi.

Đã đến lúc chấm dứt quan hệ với gia đình đó.

Nếu chuyển tiền ngay lập tức, bọn họ sẽ cho rằng tôi rất giàu có, sau đó sẽ sống ch*t cắn tôi hút máu.

Nhưng nếu tôi chần chừ kéo dài hơn một tháng, tỏ vẻ thảm thương, bọn họ sẽ nghĩ rằng tôi không có tiền, chỉ ước lấy được tiền xong liền vứt bỏ tôi như một đứa con ghẻ.

Lòng người luôn phức tạp như vậy.

Nhưng tôi không ngờ chính là, bọn họ khiến tôi trở tay không kịp mà đưa những “việc làm xấu xa” của tôi lên mạng.

Trong video, mẹ tôi quỳ gối trước chung cư mà tôi thuê, tay cầm biểu ngữ có dòng chữ “Ba mắc bệnh nặng, con gái vất vả nuôi lớn cũng không chịu đóng tiền viện phí.”

Bà ta mặc quần áo rách rưới khóc đến nước mắt nước mũi đầy mặt.

Rất nhanh, những cư dân mạng không biết sự thật liền bị dắt đi lệch hướng, họ đều mắng tôi là kẻ vô lương tâm, ăn cháo đá bát.

Thậm chí cực đoan hơn còn muốn moi thông tin cá nhân của tôi.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi một mảnh bi thương.

Bà ấy hận tôi đến vậy sao? Muốn huỷ hoại tôi như vậy.

Nếu không có Hổ Sâm, nếu tôi không chuẩn bị từ trước, có lẽ tôi đã bị chuyện này hại đến thân bại danh liệt.

Có thể sẽ không còn công ty nào muốn tuyển dụng tôi nữa.

Hổ Sâm thấy vậy, ôm tôi an ủi: “Tư Tư đừng sợ, có anh ở đây!”

“Anh đi hù ch*t bọn họ.”

Tôi lắc đầu: “Không cần đâu, em lắp camera giám sát ở cửa, hôm đó xảy ra chuyện gì đều được ghi lại.”

Tôi đăng đoạn video ngày hôm ấy và toàn bộ ghi âm cuộc trò chuyện những năm gần đây lên mạng.

Khi Hổ Sâm hóa thành dạng hổ bên ngoài vườn bách thú, không thiết bị điện tử nào chụp lại được, trong video, tất cả bọn họ chỉ đột nhiên ngất xỉu.

Những bằng chứng này được đưa ra, bộ mặt xấu xí của đám người đó đều bị vạch trần.

Dư luận lập tức đảo ngược, hơn nữa càng trở nên bạo lực hơn.

Mẹ tôi bị bọn họ mắng đến máu chó đầy đầu, chính là cái loại mà mỗi khi ra cửa đều bị ném trứng thối.

Hôn sự của em trai tự nhiên cũng không thành.

Bố mẹ nhà gái tức giận đá hắn một cú: “Gia đình các người trọng nam khinh nữ như vậy mà còn muốn con gái chúng tôi gả qua.”

“Ngay cả con gái ruột của mình cũng chèn ép như vậy, con gái tôi gả qua chẳng phải là làm bảo mẫu không công cho cậu sao.”

“Tôi khinh, mặt cậu cũng đủ dày đấy.”

Cư dân mạng đều khuyên tôi cắt đứt quan hệ với bọn họ.

Khi dư luận lên đến đỉnh điểm, tôi đăng tin nhắn “có 20 vạn sẽ cắt đứt quan hệ” mà bà nhắn cho tôi.

Ngày đó khi công chứng xong xuôi, tôi nhìn mẹ đã trở nên tang thương hơn rất nhiều, nhẹ giọng hỏi: “Vì sao vậy?”

Sống lưng bà run lên: “Em trai cô mới là gốc rễ của Khương gia, con gái thì sớm muộn gì cũng sẽ gả ra ngoài thôi.”

Tôi nhìn bà ấy bắt đầu có những cử chỉ điên rồ, lắc lắc đầu.

Vì sao.

Vì sao cả hai đều là phụ nữ mà lại không thể khoan dung hơn một chút.

17

Ở bên nhau được một năm, chúng tôi quyết định bước vào thánh đường hôn nhân.

Hổ Sâm phấn khích đến nỗi cả đêm không ngủ.

Cuối cùng quyết định tổ chức một hôn lễ ở thành phố này trước, sau đó quay lại Hổ Vương Cốc tổ chức một lần nữa.

Tôi rất tò mò về Hổ Vương Cốc nơi mà Hổ Sâm đã lớn lên.

Hắn là Hổ Vương, chắc hẳn từ nhỏ đã rất dũng mãnh nhỉ?

Nghe vậy, Hổ Sâm mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, sau đó kiêu ngạo nhướng mày: “Đương nhiên rồi, mọi con hổ trong thung lũng đều không đánh lại anh.”

Hôn lễ ngày đó, tôi mặc váy cưới lộng lẫy, từng bước một đi về phía hạnh phúc.

Chúng ta sẽ mãi mãi yêu nhau.

Trong hội trường đám cưới, tôi gặp một cô gái cũng giống tôi, tên Thư Hoà.

Bạn đời của cô ấy cũng không phải con người, mà là một con sói.

Trên mặt Thư Hoà tràn đầy hạnh phúc, trong tay còn ôm một bé sói con.

Béo tròn mũm mĩm, vừa nhìn là biết được chăm rất tốt.

Tôi nghĩ tôi sau này cũng sẽ như vậy.

Khi đám cưới được tổ chức ở Hổ Vương Cốc, Thư Hoà vẫn nghẹn cười không ngừng.

Tôi không hiểu lắm.

Cho đến cuối tiệc, một số khoảnh khắc thời xa xưa* của Hổ Sâm được trình chiếu trên màn hình.

Tôi rốt cuộc hiểu ra.

Bởi vì tôi cũng phì cười, cười đến mức chảy cả nước mắt.

Chẳng trách ngày đó mặt hắn lại mất tự nhiên như vậy.

Tuy nhiên nếu xét về phương diện “Trích dẫn lời của Nha đầu” này, hắn quả thật là người giỏi nhất.

Cười xong, tôi muốn nhìn xem Hổ Sâm có biểu tình gì.

Quay lại thì thấy hắn đang đào một cái hố với vẻ mặt bi tráng.

Mà anh em tốt Tống Ngân Việt của hắn đang đứng bên cạnh chỉ đạo kỹ năng đào hố.

Tôi cười như điên.

Sao lại có một con hổ đáng yêu như vậy chứ.

Người không trẻ trâu thì uổng phí tuổi trẻ, hổ cũng không khác gì.

Aiz thế mà lúc ăn cơm tôi chỉ nói đùa có một câu: “Nha đầu, đồ ăn em nấu cũng mê người như em vậy.”

Hắn liền hờn dỗi tôi.

Ngoại truyện - Góc nhìn của Hổ Sâm

1

Kể từ khi tôi biết năng lực trời sinh của mình là biến thành một con mèo nhỏ, tôi đã quyết định rằng đời này có ch*t cũng sẽ không tìm bạn đời!!!

Rất xấu mặt hổ.

Tôi chính là vua của muôn loài, rất hùng mạnh!

Khi còn trẻ, tôi đã đọc một cuốn tiểu thuyết lên là <>.

Tôi có khá nhiều cảm hứng từ nó.

Nhưng đến khi lớn lên, nhớ lại cảnh tượng này tôi xấu hổ muốn ch*t.

Con hổ ngốc nghếch style kỳ dị* này là ai thế hả?

Dù sao cũng không phải là tôi.

May mắn may mắn.

Hổ ca ta cô độc, chỉ có thằng nhóc Ngân Việt kia vội vàng yêu đương.

Chắc là không có ai chụp lại đâu nhỉ.

2

Tộc trưởng muốn tôi đi tìm người định mệnh của chính mình.

Sau 18 tuổi, mỗi năm đều phải trải qua kỳ động dục.

Một năm rồi một năm lại càng đau đớn hơn.

Nếu 25 tuổi vẫn không tìm được thì sẽ phải ch*t.

Nhưng tôi không quan tâm.

Tôi phải bảo vệ tôn nghiêm của loài hổ!

Tôi trải qua 4 năm.

Nhưng đến tuổi 23, áp lực từ gia tộc trở nên nặng nề.

Phiền hổ thực sự.

Thế nên tôi đã chạy ra ngoài.

Nhưng điều tôi không ngờ chính là, kỳ động dục lần này đến sớm hơn.

Tôi đau đến mức lăn lộn trên mặt đất.

Kỹ năng tự bảo vệ của thân thể khiến cho tôi theo bản năng mà biến thành con mèo nhỏ.

Trong lúc mê man, dường như có một cô gái mang tôi về nhà.

Tôi ngửi được hơi thở của cô ấy.

Thế mà thực sự là người định mệnh của tôi.

Lúc đầu, tôi dự định bình phục xong sẽ lẻn đi.

Nhưng cuối cùng, tôi vẫn ở lại.

Hừ! Đều là vì ngày nào cô ấy cũng cho tôi ăn cá khô thơm ngon nên tôi mới ở lại.

Chứ không phải là do mỗi ngày cô ấy đều buồn bã nên tôi mới lo lắng cho cô ấy đâu!

3

Tôi cảm thấy mình hơi thích cô ấy.

Hằng ngày mỗi khi con sen đi làm, nhìn căn phòng trống rỗng, tôi chợt cảm thấy lạc lõng.

Có vẻ như tôi thật sự đã rung động.

Dưới sự chăm sóc dịu dàng của cô ngày này qua ngày khác.

Nhưng điều này không phù hợp với tác phong của hổ ta.

Hơn nữa tâm trạng của cô ấy cũng đã ổn định.

Vậy thì tôi đành lén lút trốn đi thôi.

4

Tôi thật sự thích cô ấy.

Sau khi đi rồi mỗi ngày tôi đều nghĩ về cô ấy.

Tộc trưởng nói có thể tuyển cô ấy vào làm ở vườn bách thú.

Tôi thấy ý tưởng này rất tốt.

Nhưng tôi sợ cô ấy sẽ không đến.

Vì thế tôi đã chuẩn bị một số tiền lớn, trả vào tiền lương của cô ấy.

Lần đầu tiên nhìn thấy hình dạng thật của tôi, cô ấy có vẻ sợ hãi.

Hừ, giờ thì đã biết Hổ gia lợi hại rồi nhỉ!

(ổng xưng gia giống mấy ông quan lớn thời cổ đại nha)

Tôi không phải là một con mèo thô tục ai cũng có thể tuỳ tiện vuốt ve đâu.

Nhưng nếu là cô ấy thì cũng không phải là không thể.

Khụ lo xa quá rồi.

Phương pháp săn mồi của họ mèo là lẳng lặng chờ đợi, sau đó một kích tất trúng.

Tôi chờ cô ấy thích ứng khoảng một tháng rồi sẽ bắt đầu hành động.

Chỉ muốn liếm liếm cô ấy thôi.

Ô ô sao lại ngất luôn rồi.

Hơn nữa mặt mày cô ấy trắng bệch, tôi tưởng cô ấy rất lạnh.

Nên đã dùng thân thể mình giữ ấm cho cô, kết quả là bị tộc trưởng một tát đánh bay ra ngoài.

5

Hình như tôi đã làm chuyện ép buộc cô ấy, tôi sợ quá.

Sợ cô ấy chán ghét tôi.

Trước tiên tôi sẽ biến thành một chú mèo để bên cạnh bảo vệ cô ấy.

Hổ gia ta co được dãn được.

Vậy mà không ngờ rằng cô ấy thực sự nhận ra tôi!

Còn muốn đánh nát trứng của tôi!

Tôi bị hù ch*t rồi.

Con người thực sự đáng sợ huhu.

Nhưng cô ấy lại nói với tôi là tự nguyện, cô ấy tỏ tình với tôi sao?

Có vẻ là thật đấy.

Hổ đây thực sự thẹn thùng.

Bây giờ tôi đặc biệt cảm ơn khả năng bẩm sinh có thể biến thành con mèo nhỏ này của mình.

Thì ra hổ tộc dùng khả năng này để theo đuổi bạn đời.

Chỉ cần cô ấy thích, vậy thì nó chính là năng lực tốt nhất!

Hơn nữa cũng rất tiện cho tôi nằm trong lồng ngực của cô ấy.

Rất tốt.

Ngoại truyện - Phần của Tộc trưởng

Ta là tộc trưởng, ta cũng chỉ nói ngắn gọn hai câu.

Thằng nhóc Hổ Sâm ngốc nghếch này, nếu không có ta làm bảo vệ tình yêu, sao nó có thể theo đuổi được Khương Tư Tư?

Nó chỉ biết mơ giữa ban ngày thôi.

[Toàn văn hoàn.]

Không có mô tả ảnh.

</svg>">

</svg>">

</svg>">

Bạn và những người khác


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play