Trong lòng An Đức Phúc run sợ nửa ngày, rốt cuộc phát hiện Tuyên Đế từ bò tính toán xuất doanh, tức khắc thở phào một hơi, cuối cùng không phụ sự gửi gắm a.
“Đem ngự y trong doanh……” Tuyên Đế dừng lại đổi lời, “Sai người mang đại phu tốt nhất phụ cận sông Lan mời đến, thân thể chưa thật tốt, không được để Hoàng Hậu theo tới.”
“Vâng, nô tài sẽ để người chạy đi truyền lời.”
Lại tinh tế dặn dò vài câu, tuy rằng nghe được chỉ là bệnh nhỏ, nhưng Tuyên Đế vẫn lo lắng không thôi, suốt một ngày cũng chưa tập trung. Mấy tướng lãnh khác mơ hồ nghe được chuyện này, mắt lộ ra ý hiểu rõ, từ trước đến nay Hoàng Thượng cực kỳ ngưỡng mộ Hoàng Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương có việc, còn có thể có tâm tư dư thừa mới gọi là kỳ quái.
Huống chi vốn là Hoàng Thượng muốn vượt sông ra biển đến Hải Thanh quốc trước, nhưng lại dừng ở bờ sông thêm mấy ngày, còn không phải là vì chờ Hoàng Hậu nương nương.
Đêm đến, Tuyên Đế chỉ mặc trung y ngồi bên án trong trướng chậm rãi đọc Hải Đồ Chí, qua một khắc, sách trong tay mới lật qua một tờ.
Trướng mành bị xốc lên, một tiểu binh thân hình nhỏ gầy bưng trà thanh thần đi vào, lúc khay trà không nhẹ không nặng được đặt trên mặt bàn Tuyên Đế mới hoàn hồn, chú ý tới diện mạo của tiểu binh cực kỳ xa lạ, “Là An Đức Phúc để ngươi tới?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT