Sau khi nghe xong mặt không biểu tình, bên môi Tuyên Đế lại lộ ra y cười. Ý cười này khác hoàn toàn với sự ôn nhu trước mặt Tri Y, mang theo lãnh khốc và khinh thường đặc trưng của thượng vị giả, ánh mắt nhìn Mộ Thính Sương giống như đang nhìn một vật chết.
Tín Vương và An Đức Phúc nhìn nhiều cũng đã quen, Hoàng Thượng của bọn họ từ trước đến nay đều không phải người lương thiện. Trừ khi đối xử với tiểu hoàng hậu, cho nên căn bản sẽ không có “hảo tâm” như Mộ Thính Sương nghĩ.
Ngày hè nóng bức mà Mộ Thính Sương rùng mình một cái, giương mắt nhìn lên, lại không rõ vì sao biểu tình của người xung quanh lại như vậy.
Chẳng lẽ…. nàng ta nói có gì sao sao?
Vốn Tuyên Đế không nghĩ sẽ đi quản gia sự của Mộ gia, cả nhà kia hiện tại không có quan hệ gì tới Tri Y. Nhưng nếu Mộ Thính Sương đã chủ động, đưa hắn một lý do để trừng trị Mộ gia, đương nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.
Gọi An Đức Phúc tới thấp giọng dặn dò vài câu, Tuyên Đế chuẩn bị ra sau bình phong mang Tri Y chạy lấy người. Mộ Thính Sương thấy thế quýnh lên, còn nghĩ rằng bọn họ không muốn quản chuyện này, nhắm mắt mãnh liệt nhào lên muốn ôm chặt chân Tuyên Đế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play