Tuyên Đế ở Cần Chính Điện tiếp kiến sứ thần, trong lúc đang cười nói có nội thị đi vào nhẹ giọng bẩm báo, Tuyên Đế nghĩ Tri Y có chuyện quan trọng, nói mấy câu trấn an sứ thần để cho bọn họ trở về chỗ ở trước.
Đến thư phòng thấy có hai người là Tri Y và Đông Quách Ly đang chờ, hơi nhướng mày khó có thể thấy, nội thị thông báo một tiếng, Tuyên Đế bước nhanh vào thư phòng.
Đông Quách Ly buông tách trà, biểu tình hơi bất cẩn. Bất luận gặp bao nhiêu lần, nàng ấy vẫn như cũ không thể quen khi đối mặt với Tuyên Đế, có lẽ là trời sinh nhạy bén với nguy hiểm, nếu không phải Tri Y ở bên cạnh làm hắn thu liễm một chút, chỉ bằng hơi thể mà vị quân vương này quân vương phát ra cũng đủ để nàng kính nhi viễn chi.
Tri Y cười trấn an nàng ấy, lôi kéo Tuyên Đế đi đến một bên, như động vật nhỏ rào rạt thì thầm, hơi thở thơm ngọt lởn vởn xung quanh, một nửa tâm tư của Tuyên Đế dừng lại bên má non mềm thơm mát của tiểu cô nương. Theo lời nói một câu tiếp một câu, rất muốn duỗi tay chọc một cái để biết rốt cuộc có mềm mại như trong tưởng tượng hay không.
“Hoàng Thượng nghe rõ chưa?” Trong thanh âm mềm mại mang theo tức giận của Tri Y làm Tuyên Đế mỉm cười, thu hồi lại suy nghĩ, “Muốn để trẫm giúp Đông Quách Ly báo thù?”
Nếu để Tuyên Đế trực tiếp ra tay, chuyện kia sẽ trở nên rất đơn giản. Quốc quân Ngũ Bảo quốc đã ở Tuyên triều, Tuyên Đế chỉ cần giữ hắn ta lại, tùy tiện tìm cái lý do thay đổi là được. Chỉ là hành động này không khỏi quá bá đạo, không có phong phạm của đại quốc, cũng không chiếm được lý, nói ra đi sẽ làm người chê cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play