Nói, Thái Hậu lại là oán trách lúc trước Tuyên Đế không biết nhìn người. Từ sau khi Tuyên Đế đăng cơ, bà cũng ít có thời điểm đánh giá người khác cực đoan như thế, nghĩ đến cũng đúng là bởi vì có quan hệ với Tri Y, mới có thể đưa ra lời nói bén nhọn như vậy với người làm trễ nải bảo bối nơi đầu quả tim của bà như vậy.
Nguyên ma ma cười, “Khi đó đúng là lúc Hoàng Thượng hết sức cần người, phẩm tính của các đại nhân lúc trước khi khảo giáo cũng không có sai lầm gì lớn, ai biết vị Mộ đại nhân này sẽ nháo ra loại sự tình này đâu.”
Thái Hậu vẫn bất mãn như cũ, còn muốn nói gì nữa, ngoài điện đã có người báo Tín Vương gia lại lệnh người cầm thư tín tới.
Tin từ ngoài kinh trừ bỏ Tuyên Đế Nam Tuần không làm ai nhớ nhung, lập tức Thái Hậu kinh hỉ đã quên luôn những chuyện sốt ruột của Mộ phủ, “Mau, lấy tới. Có phải Hàm Bảo Nhi lại viết thư cho ai gia hay không ?”
…… Thái Hậu nương nương, ngài thật đúng là đem Hoàng Thượng hoàn toàn xem nhẹ a.
Lâm ma ma trầm mặc không lên tiếng đi ra ngoài cầm thư, trở về trong tay nhiều thêm không ít đồ vật, tưởng là bọn họ lại thấy cái gì thú vị đưa tới cho Thái Hậu.
Thư có hai phong, phân biệt là Tri Y và Tuyên Đế viết, Thái Hậu không chút do dự trước tiên hủy đi miếng dán phong thư của Tri Y, nhìn lại vừa cười lại vừa nhíu mày, “Hàm Bảo Nhi lại gặp được hai vợ chồng Mộ Đại học sĩ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT