Một bình nhỏ xuống bụng, trên mặt Tri Y cũng nổi lên sắc hoa đào nhàn nhạt, vô ý thức quơ quơ đầu, giống như có chút say. Cảm giác này cũng không khó chịu, chỉ là làm người ta sinh ra một loại ảo giác như ở trên đám mây, mơ mơ hồ hồ.
Tri Y xoa xoa trán, liếc mắt nhìn Tuyên Đế một cái, thấy đào hoa nhưỡng này không chút ảnh hưởng gì tới hắn không khỏi nâng hai má. Nàng đứng lên, giống như muốn lắc lư đi đến, đảo mắt lại ngã xuống trong lòng ngực Tuyên Đế, sau đó dứt khoát ăn vạ không muốn đứng dậy, lầu bầu, “Tri Y say ——”
Mặt mày Tuyên Đế đều là ý cười, cúi đầu ôn thanh nói: “Say thì đi ngủ.”
“Không cần.” Tiểu cô nương nắm ống tay áo của hắn, giống như vô ý thức nói, “Ngủ thì không có Hoàng Thượng, trong mộng lại không thấy được, còn phải chờ tới ngày mai, lâu lắm……”
Loại từ ngữ ngọt lịm giống như âu yếm lại tựa như chỉ là cảm thụ rõ ràng nhất trong nội tâm của tiểu cô nương, thường thường đều có thể làm Tuyên Đế xúc động, lại không nhịn được lắc đầu mỉm cười.
Tuyên Đế duỗi tay ra đỡ, Tri Y bị đỡ ngồi trên đùi. Đầu nhỏ nghiêng nghiêng, giống như vô lực dựa vào cần cổ của Tuyên Đế, vốn là cổ áo không cao đã bị kéo ra theo động tác của nàng. Trong lúc mơ hồ, đôi mắt Tri Y mở hé một cái, trước mặt là hầu kết, không biết xuất phát từ tâm lý gì, nàng lặng lẽ ghé lại gần, tò mò nhẹ gặm một ngụm, hầu kết kia cũng theo đó nhanh chóng trượt lên trượt xuống.
Cả người Tuyên Đế cứng đờ, rũ mắt nhìn xuống, lại thấy tiểu cô nương đã nhắm mắt giả bộ ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT