Tuyên Đế ở Mộ phủ thương nghị với Mộ Đại học sĩ hồi lâu, cho đến chiều mới trở lại hành cung, khi cởi áo tháo thắt lưng nghe tiểu công công bẩm báo chuyện hôm nay Tri Y xử lý cung nhân bên người, sau khi nghe xong hơi hơi mỉm cười, “Vẫn là hài tử.”
An Đức Phúc dâng lên kiện đai lưng màu đen, cười nói: “Ở tuổi này của cô nương mà có thể có phần quyết đoán như thế này, đã là khó có được.”
Phương pháp có vẻ còn hơi non nớt một chút, nhưng hữu hiệu là được, bằng không sợ là những cung nhân đó của Giáng Tuyết Hiên còn nghĩ tiểu chủ tử của hắn là quả hồng mềm. An Đức Phúc cũng không thể không thừa nhận ở trong lòng, nhóc con ngày xưa bọn họ nhìn lớn lên, hiện giờ đang từng bước trưởng thành.
Nhớ lại tiểu đoàn tử mềm như bông trước kia gọi mình “An Phúc”, An Đức Phúc vừa hoài niệm vừa cảm khái, chỉ hy vọng cô nương trưởng thành có thể sóng vai cùng Hoàng Thương nhưng vẫn có thể giữ lại được tấm lòng chân thành trong sáng như trước kia.
Tuyên Đế gật đầu, trong mắt rõ ràng có vui mừng, “Tra ra người đứng sau ba người kia chưa?”
“Hồi Hoàng Thượng, có chút manh mối.” An Đức Phúc trả lời, “Có người nhìn thấy một người trong số đó lặng lẽ tiếp xúc với gã sai vặt bên người Mã đại nhân, khi quay lại Quỳnh Các nhiều thêm một cái tay nải. Buổi chiều Tiểu Thanh Tử phái người đi tra, trong bao quần áo trừ bỏ chút ngân phiếu châu báu cũng không có gì khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT