Tích Ngọc nhìn trái nhìn phải, giống như không đoán được thái độ sau khi chủ tử nói ra, cuối cùng tiến lên một bước, “Cô nương, có cần phải ra ngoài thư phòng hít thở không khí không?”
Trang Trạch Khanh ngơ ngẩn, “Tri Y chưa nói với ngài?”
Giờ phút này lão phu nhân đã tin đến chín phần, dư lại một phần là khó hiểu với những tin tức thu thập được mấy năm gần đây. Bà lắc lắc đầu, nhìn thân ảnh đứng cạnh cửa của tiểu cô nương, trong lòng nổi lên đau đớn nhè nhẹ. Nếu những lời này là sự thật, cũng không trách được thái độ hiện giờ của tiểu chất nữ lại lãnh đạm như vậy, bị cha mẹ vứt bỏ từ nhỏ, làm sao có tình cảm với bên này.
Tuy rằng trước mắt còn chưa biết ngọn nguồn của những thư tín trước kia, nhưng bị lừa bịp nhiều năm, gián tiếp trở thành ‘đồng lõa’ vứt bỏ chất nữ. Trong lòng lão phu nhân hiểu rõ, bất luận như thế nào cũng không thể đền bù và thoái thác được sai lầm này, không phải chỉ dùng câu “không biết chuyện” là có thể giải thích được.
Chỉ là hôm nay nếu Tri Y đã chủ động tìm tới để nhận thân, có phải chứng tỏ trong lòng chất nữ cũng có một tia chờ mong với bọn họ?
Mắt thấy Tri Y ra khỏi thư phòng, lão phu nhân lấy lại bình tĩnh, nhẹ giọng dò hỏi Trang Trạch Khanh, “Trường Du, ta có vài chuyện muốn hỏi.”
Trang Trạch Khanh thấy cử chỉ thần thái của Tri Y, dường như cũng hiểu vài phần tâm tư của tiểu cô nương, giờ phút này khẽ gật đầu, “Lão phu nhân cứ hỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play