Từ khi bắt đầu chân chính có ký ức, Tri Y đã sống bên người Thái Hậu Tuyên Đế cùng những người sủng ái nàng. Ngay cả Thái phó khắc nghiệt, nhưng mỗi lần nhìn thấy nàng cũng không tự giác lộ ra nụ cười mỉm.
Mặc kệ trong đó có sự tác động của hoàng quyền hay không, từ nhỏ cho tới lúc trưởng thành như bây giờ tất cả những thứ nàng trải qua đích xác là thứ làm cho tiểu cô nương luôn nở nụ cười tự tin và có lòng nhiệt tình với mọi thứ trên thế gian.
Cho nên Tri Y cũng sẽ không tự ti, khi gặp chuyện cũng rất ít tự oán trách, khi nàng cảm thấy bản thân thích Tuyên Đế cũng nghĩ muốn cùng hắn vĩnh viễn ở bên nhay liền trực tiếp nói với Tuyên Đế, chưa bao giờ lo lắng bản thân có xứng với vị trí Hoàng Hậu hay không, đây là tự tin của nàng và sủng ái Tuyên Đế cho nàng- độc nhất vô nhị.
Thân sinh phụ mẫu chẳng qua cũng chỉ là một cái xưng hô và vấn đề về danh phận, Tri Y vốn tưởng cha mẹ trên thế gian tất cả đều giống như vợ chồng Tín Vương đối với Cảnh Thừa Cảnh Mân, mà tổ phụ tổ mẫu cũng nên giống như Thái Hậu đối với nàng.
Lúc biết thì ra cha mẹ lãnh đạm với mình như vậy, trong lòng tiểu cô nương ngoại trừ chút khó hiểu chỉ có tò mò, khó hiểu là vì sao cha mẹ lại lãnh đạm thậm chí chán ghét mình như vậy thậm chí suýt làm nàng mất mạng, còn khó hiểu là do sự sủng ái được tích lũy qua nhiều năm, bởi vì Thái Hậu thườn nói nàng là tiểu cô nương ngoan ngoãn nhất đáng yêu nhất, căn bản không ai có thể lạnh mặt với nàng, cho nên đương nhiên nguyên nhân đều là ở trên người cha mẹ kia của nàng, bất luận là Thái Hậu hay là Tuyên Đế đều nói với nàng, không cần để ý.
Tri Y cũng không để ý đến cái người gọi là cha mẹ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT