Nghi Nhạc không biết tiểu cô nương nói thật hay giả, có khi đến chính bản thân nàng cũng không rõ ràng. Từ nhỏ Tri Y đã lớn lên bên cạnh Tuyên Đế, đương nhiên sẽ có tình cảm. Điều may mắn nhất Nghi Nhạc làm là đã tự mình đưa long văn ngọc bài trả cho Hoàng Thượng, trước không nói đến vấn đề họa sát thân, lúc trước mẫu thân nhà nàng ấy còn ôm mộng dùng long văn ngọc bài làm của hồi môn cầu lấy vị trí Hoàng Hậu cho nàng ấy.
Vị trí Hoàng Hậu tôn quý vô cùng, nhưng cũng có rất nhiều điều câu thúc, ở trong lòng Nghi Nhạc thì vị trí quận chúa mới là nơi vui sướng tự tại nhất.
Nàng ấy cười gượng hai tiếng, vỗ vỗ bả vai Tri Y, “Cái này muội phải đi hỏi Hoàng Thượng Thái Hậu nhà muội, là bọn họ tuyển Hoàng Hậu, nếu bọn họ đáp ứng thì không ai có thể phản đối.”
Tri Y hơi chớp mắt mắt, không nói gì, cúi đầu chuyên tâm sửa tranh.
Ba ngày sau, Đàm Chi Châu đúng hẹn được Đại Lý Tự phóng thích, về nhà rửa mặt chải đầu thay đổi xiêm y sạch sẽ đơn giản, nhận được ý chỉ truyền hắn tiến cung của Tuyên Đế. Trong lòng thở dài biết sẽ có chuyện như vậy.
Đưa lệnh bài, Đàm Chi Châu làm lơ ánh mắt đánh giá của thị vệ và các cung nhân quanh mình, trấn định đi vào điện, phất tay áo dập đầu, cất cao giọng nói: “Vi thần tham kiến Hoàng Thượng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT