Tuyên Đế nghe vậy trầm mặc một lát, sau đó hơi hơi mỉm cười, “Quận chúa rất thông minh.”
Nhìn thấy nụ cười này của hắn, Nghi Nhạc nhẹ nhàng thở phào, cảm giác lúc trước của nàng ấy quả không sai, Hoàng Thượng bất mãn mười phần với một nhà bọn họ. Nếu mẫu thân không phải có thân phận Đại Trưởng công chúa, nếu hai ca ca không phải cả ngày chỉ chơi bời lêu lổng trêu mèo chọc chó, chỉ sợ căn bản Hoàng Thượng sẽ không cho phép bọn họ ở kinh thành tiêu dao lâu như vậy.
Lần này nàng ấy trộm ngọc bài đi trực tiếp tự tiện sử dụng cũng trả lại cho Hoàng Thượng, khẳng định mẫu thân sẽ tức giận một trận, nhưng đó chỉ là việc nhỏ, dù sao cuối cùng cũng sẽ chậm rãi tiếp thu nghĩ thông suốt thôi.
“Quận chúa cũng là người si tình.” Tuyên Đế đứng dậy, ngữ khí hòa hoãn hơn không ít so với lúc trước, nói tiếp, “Nghi Nhạc còn có chuyện gì muốn thỉnh cầu không?”
“…… Không có.” Nghi Nhạc dừng một chút, “Không có việc gì, đa tạ Hoàng Thượng khoan hồng độ lượng, chịu đáp ứng thỉnh cầu vô cớ gây rồi này của Nghi Nhạc.”
Tuyên Đế không cho ý kiến, nếu Nghi Nhạc không nói, đương nhiên hắn cũng sẽ không mạnh mẽ thêm một tay vào, sau đó Nghi Nhạc nhẹ giọng cáo lui.
Truyền thống lĩnh thị vệ vào, Tuyên Đế tùy ý vuốt ve long văn ngọc bài, thanh âm nhàn nhạt nói: “Nói Mục Thanh dừng tay, không cần bố trí tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT