“Hoàng Thượng.” Thân ảnh màu minh hoàng vừa ánh vào mi mắt, Nghi Nhạc lập tức đứng dậy hành lễ, khác biệt hoàn toàn với vẻ kiêu căng khi có Vinh Thọ Trưởng công chúa ở bên, cũng khác với vẻ quỷ quái tinh linh khi ở bên Tri Y, khó có khi nàng ấy trịnh trọng làm đầy đủ lễ nghi làm Tuyên Đế lau mắt mà nhìn.
Hơi gật đầu, lập tức Tuyên Đế đi về phía long ỷ ngồi xuống, dáng ngồi hiền hoà, khí chất ổn trọng, ánh mắt như vô ý đảo qua long văn ngọc bài trong tay Nghi Nhạc, “Nghi Nhạc quận chúa lần này cầu kiến là vì chuyện gì?”
Nếu từ nhỏ Nghi Nhạc lớn lên ở trong kinh thì quan hệ biểu huynh biểu muội của hai người sẽ không tồi. Nhưng hiện giờ trừ bỏ tầng thân duyên này nếu không có người khác ở đây thì thực tế quan hệ của hai người không khác người xa lạ là bao.
“Hoàng Thượng, Nghi Nhạc tới là vì chuyện của Đàm Chi Châu Đàm đại nhân.” Nghi Nhạc hít sâu một hơi, “Tuy Đàm đại nhân phạm phải sai lầm, nhưng tội không đến mức chết, mong Hoàng Thượng có thể xử lý nhẹ.”
“Khi nào ngươi nghe nói trẫm muốn xử tử hắn?” Tầm mắt lạnh băng của Tuyên Đế lia tới làm cỗ dũng khí vất vả lắm mới tích cóp được của Nghi Nhạc thiếu chút nữa tan tành trong nháy mắt, “Huống chi lấy thân phận của quận chúa, giờ phút này lấy cái gì để nói lời này với trẫm đây?”
Biết Tuyên Đế khẳng định biết rõ rành ý đồ của mình khi đến đây, Nghi Nhạc chần chừ mãi những vẫn nhẹ nhàng đưa long văn ngọc bài lên, “Lấy ngọc bài này, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play