Người đến là Nguyệt Lam cô mạnh tay rút đi dây roi của gã thanh niên giọng đanh thép “ ức hiếp một bà cụ lớn tuổi không còn sức phản kháng làm gì đáng chan quân tử”
Nhìn thấy nàng mĩ nhân yêu kiều khí chất khiến cho Lý Hoàng Huy không khỏi thổn thức không yên con tim loạn nhịp trước nhan sắc khuynh thành Hoàng Huy đang trong suy nghĩ làm sao rước được nàng về, thấy cái tên ngu này gương mặt đột nhiên trở nên ngu đần trì độn Nguyệt Lam cũng không muốn truy cứu mà buôn đầu roi đang cầm ra, quay sang đỡ bà lão
nàng nhẹ giọng “ lão thái bà à, bà có sao không”
Bà lão nói bằng giọng yếu ớt hơi run " tôi thì tôi không sao rồi đó chỉ là mấy con rắn của tôi đã bị ngựa dẫm chết hết rồi, tôi phải làm sao đây, tôi còn định dùng tiến đó để mua thuốc cho cháu gái của tôi mà " vừa nói bà vừa kéo vạt áo lên lau nước đang nhỏ giọt trên gò má gầy gò nhăn nheo đầy vết chân chim
Nguyệt Lam nhìn xuống túi lưới đựng rắn đã bị dẫm nát đôi mắt nàng đã ẩn hiện lên một tia giận dữ quay phắt người lại giọng gấc gỏng nói với Hoàng Huy “ ngươi đã làm chết hết mấy con rắn của người ta rồi còn không mau đền cho người ta đi”
Hoàng Huy cười mỉa mai lên giọng giễu cợt" mĩ nhân đã đẹp nổi giận lại càng đẹp hơn, nàng muốn ta đền cho bà ta cũng được thôi, Lý đại gia ta đây vốn dĩ không thiếu tiền chi bằng nàng hãy gã cho ta đi, lúc đó sánh lễ của nàng cũng có thể bố thí cho bà ấy một ít đó, ta không nói gì đâu "
Nguyệt Lam cười lạnh không nói trong phút chốc Hoàng Huy chỉ cảm nhận một luồn gió lạnh thổi quanh người mình khi hắn kịp phản ứng lại thì Nguyệt Lam đã đứng yên ở vị trí cạnh bà lão lúc nãy chỉ khác là trên tay của nàng đang cầm túi tiền của hắn cho tay vào lục lọi chợt dụng trúng cái gì đó trong túi dường như đã am tường thứ ấy mà đôi mài nàng nhíu lại đánh mất nhìn đến Hoàng Huy dò xét rồi lại sớm khôi phục lại vẻ ngoài vô cảm của mình, Nguyệt Lam lấy ra từ trong cả túi vàng một thỏi bạc nhắm chừng là chỉ đủ tiền mua rắn và mua thuốc, nắm thỏi bạc trên tay, tay còn lại ném túi tiền lại cho hắn rồi nhẹ nhàng xoay qua đưa thỏi bạc cho bà lão “ bà cầm lấy tiền này về lo cho cháu gái, xem như là bán rẻ hắn vậy thôi để con đưa bà về ”
nói rồi cô dìu bà lão xoay lưng đi Hoàng Huy gọi với theo “ nè cô định đi như vậy à”
Nguyệt Lam quay đầu nhìn hắn nhẹ giọng bảo “ quân vương dịu phục nhân tâm, gia phong nghiêm trị tác phong người đời, đối người chẳng chút lòng người ngày sau chớ trách Tiêu kì phất cao ”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT