Dương Tiễn khuynh tam giới

Chương 6


1 tháng

trướctiếp

Sáng hôm sau" Bẩm đế quân, bên ngoài có Thiên Sở quận chúa xin được cầu kiến phu nhân ạ" một thiên binh báo cáo

“ nói với cô ta Đế quân phu nhân còn chưa tỉnh ngủ, cho cô ấy vào đây cùng ta nói chuyện đi ”

“ Thiên Sở tham kiến đế quân”

" Quận chúa thật khách sáo, mời quận chúa ngồi" hạ nhân dâng trà lên cô ta nhấp ngụm trà

“ hôm qua là đại hôn của ta cô không đến dự làm bổn quân hơi buồn đó ”

" đế quân thứ tội hôm qua do tiểu thần bận tiễn nghĩa ca Phục Hy đi mà không đến được "  biết người con gái này đang mía mình

“ Phục Hy đại đế vốn cao quý hơn ta cô vì ngài ấy mà không đến dự được ta cũng không dám trách cô ”

một tiên nữ chạy vào bẩm báo “ Đế quân, phu nhân ngài ấy đột nhiên nôn ra máu ngài mau đến xem thử đi ”

" dẫn đường cho ta "nghe câu nói này, Vu Thiên vội chạy theo nữ tiên Bắc đẩu cũng cảm thấy rất buồn cười đúng là hoàng thượng không gấp thai giám gấp, trong căn phòng xa hoa Dương Tiễn đang dựa vào đầu giường mệt mỏi

" Nhị ca huynh có sao không " nắm tay Dương Tiễn quan tâm hỏi, hắn chỉ nhẹ lắc đầu

" thần y à phu nhân là bệnh gì vậy" nữ thần y áo trắng trả lời

“ chúc mừng Đế Quân, phu nhân đã mang thai rồi ạ, tiểu thần xin cáo lui”

nghe xong câu nói căn phòng sửng sốt như không tin vào tai mình Minh Hiên tức giận tiến đến tát hắn một bạt tay

“ hoá ra là ngươi đã lừa ta ”

Dương Tiễn chỉ ôm mặt không nói, Minh Hiên lại định đánh thêm cái nữa thì bị Vu Thiên chụp tay lại

“ Đế Quân thỉnh ra ngoài nói chuyện”

giọng nói nữ nhân lạnh lùng uy nghiêm có chút tức giận

ngoài khách phòng “ hoá ra là các ngươi đã thông đồng với nhau chơi ta một vố”

“ hôm trên võ đài là ngươi đã biết rồi mới cố ý nhường ta đúng không”

oan cho Vu Thiên rồi chuyện này cô ấy có biết đâu

“ ngài muốn nói sau cũng được ”

“ ta sẽ chấp nhận hắn và đứa con yêu nghiệp đó, với một điều kiện ngươi hãy làm thiếp của ta”

Vu Thiên kinh ngạc không biết phải làm sao ngài có thể kêu cổ giết người làm chuyện mà cổ có thể làm được nhưng chuyện này thì không thể trong lòng nàng đã có một người rồi" Chuyện này " giọng nàng lắp lững hai chữ không muốn đã viết kiến trên mặt

“ Cô không đồng ý cũng không sao, lăn loàn chắc nết vốn đã là tội bỏ lồng heo rồi, nhưng dù sao hắn cũng còn đẹp, ta sẽ giữ hắn lại chơi chán rồi để lên chiến trường cho quân sĩ thưởng thức, còn con của hắn nếu đẹp đẽ sẽ bị bán vào kĩ viện không nhan sắc thì cho lên chiến trường đền tội cho mẹ nó”

" Ngươi" Vu Thiên vì tức giận mà quên luôn kính ngữ “ Thế nào, bây giờ ta có thể cho vài chục người vào phòng cùng hắn đó ”

" đừng, thôi được ta , ta " Vu Thiên sợ hãi mà quẩn trí muốn nhận lời

“ Không được, Vu Thiên đây là chuyện của ta ”

Dương Tiễn khó khăn bước đi " Nhị ca huynh còn yếu lắm, sao không ở trong phòng đi “ dìu hắn ngồi xuống ghế ”

ta sẽ không chập nhận yêu cầu của ngài "

“ còn nữa tối qua cũng có phần của ngài làm sao biết được đứa trẻ không phải con của ngài chứ ”

“ vậy cô muốn thế nào ”

“ Chi bằng cứ để đứa trẻ được sanh ra, rồi nhỏ máu nghiệm thân như vậy sẽ biết được cha của nó”

“ nếu ngài đối phó Nhân Hữu Vương, Bệ hạ sẽ không tha cho ngài đâu”

“ Miệng lưỡi hay lắm”

“ thôi được cứ để hắn ở đây đi ”

" được " Nói rồi cô dìu hắn về phòng

Đỡ hắn về phòng đế quân phu nhân dìu ngồi xuống ghế rồi ngồi bên cạnh

" đứa bé là con của ai vậy " cô hỏi nhẹ nhàng hỏi hắn chỉ cúi đầu không nói, cô đưa tay bắt mạch

“ đứa trẻ trong bụng huynh yếu lắm, huynh uống thuốc phá thai phải không”

hắn lắc đầu “ thuốc ngừa thai thôi”

bên ngoài tiếng nữ tiên ồn ào “ nè nè ngươi không được vào đây đâu”

“ ta phải vào thăm chủ nhân của ta ”

một bóng đen lao vào phòng nữ tiên cản không nổi người này đương nhiên là Hao Thiên khuyển, vừa vào phòng hắn đã nhào lên người Dương Tiễn nhưng bị Vu Thiên tóm lại

“ ngươi không được làm mạnh tay với ngài như vậy đâu”

"tại sao vậy " Vu Thiên nói nhỏ cho Hao Thiên mà vừa đủ người trong phòng nghe được" tại ngài đang có hỷ đó "

" thật sao " hắn kích động la lớn

" ta có tiểu chủ nhân rồi “nắm tay Dương Tiễn vui mừng mà không để ý trên khoé mặt hắn có vệt buồn”

chúng ta đặt tên cho đứa trẻ đi

" chó ngốc vẫn cứ luyên thuyên không hiểu biểu tình phức hợp của chủ nhân mình

“Cha đứa bé họ gì vậy ”

Dương Tiễn bất đắc dĩ “ cho nó theo họ của ta đi”

Hao Thiên vẫn ngay thơ vô số tội" vậy thì tên của đứa trẻ phải gần với chủ nhân mới được, ờm để tôi nghĩ chủ nhân là Dương Tiễn thì con của chủ nhân sẽ là Dương Đón "

Vu Thiên nghe xong phun hết nước trà vừa uống ra “ khụ khụ ”

“ thì đúng rồi chủ nhân Tiễn thì tiểu chủ nhân Đón ”

“ tôi thấy hay là đặt tên đứa bé là Khai Tâm đi, tên này vừa hợp cho cả nam và nữ, ngài thấy sao”

“ tên hay lắm, con của ta sẽ là một người lương thiện”

tay hắn vuốt ve bụng trên mặt là nụ cười hạnh phúc của một người mẹ

" đôi mắt Vu Thiên trở nên kì lạ nhìn Dương Tiễn, Dương Tiễn vừa ngẩng đầu đã bắt gặp cặp mắt ấy mà giật mình

" Nhị ca " “ hả ”

“ huynh có thể cho muội làm nghĩa mẫu của Khai Tâm không”

“ được chứ ”

“ hihi  huynh cứ yên tâm giao đứa trẻ cho muội chăm sóc, dù sao hồi còn là con người muội từng làm nhủ nương chăm sóc cho 15 đứa trẻ đó”

" ghê vậy sao" Hao Thiên chăm chọc

“ Chủ nhân tôi cũng muốn làm nghĩa phụ của đứa trẻ đó ”

“ chuyện này, Vu Thiên đã là nghĩa mẫu ngươi làm nghĩa phụ như vậy rất dễ gây cho người khác hiểu lầm đó ”

Đã sáu tháng trôi qua bụng của Dương Tiễn đã đội lên một lớp áo, ngày nào Hao Thiên và Vu Thiên cũng đến để thăm y hôm nay y đã nhận được một bức thư mà vội nói với mọi người là hạ giới nói là đi viếng mộ cha mẹ

" Ta tới rồi ngươi hãy ra đây đi " hắn bước vào một căn nhà gỗ giữa rừng núi một người xuất hiện chính là Thân Công Báo

“ con đến thật đúng hẹn đó ”

“ Ngươi hẹn ta ra đây là có ý gì ”

“ chuyện lần trước ta nói với con, con vẫn chưa thực hiện nhỉ ”

“ chuyện đó ta không thể ”

“ vậy sao, chỉ cần con muốn vị trí đế hậu con còn có thể ngồi được huống chi là chức vị nhỏ nhoi”

“ nếu con đã không muốn vậy ta chỉ đành đem miệng ngọc bội này giao cho bệ hạ vậy ”

nếu Ngọc Đế biết được sẽ không giữ được mạng cho Khương Tử Nha đâu

“ không được ”

“ nhưng ta sẽ suy nghĩ lại nếu như con đồng ý chiều ta ”

“ nhưng mà ta đang mang thai, làm sao có thể”

“ ta sẽ nhẹ tay với con mà”

nói rồi hắn bế y đặt lên giường" đang mân me xương quai xanh sắc sảo thì cửa đã bị đạp bay, là Minh Hiên và Ngọc Đế

"thế nào hả Bệ hạ" giọng nói trào phúng từ minh hien phát ra thử hỏi nam nhân ai thấy nương tử của mình tầm hoan cùng người khác mà không giận cho được chứ

“ mặc lại y phục rồi thượng thiên gặp ta, người đâu giải hai kẻ này”

Ngọc đế phi thường khó chịu nhưng không hiểu sao lại không lập tức giết chết hắn

Dương Tiễn ôm bụng bầu quỳ dưới linh tiêu điện cạnh bên Thân Công Báo

“ nói đi đứa trẻ trong bụng ngươi có phải là của hắn không”

Hạo hiên thấy khó hiểu" Minh Hiên chuyện này là sao "

“ Bẩm bệ hạ trước khi gả cho thần hắn đã mang thai rồi, nhưng do quá yêu hắn nên thần đã không muốn làm lớn chuyện, không ngờ hắn lại chứng nào tật nấy ”

" có chuyện này " Ngọc Đế cũng cảm thấy mình bị lừa gạc

“ Dương Tiễn ngươi giải thích cho ta nghiệp súc trong bụng ngươi có phải là của hắn hay không ”

“ không phải”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp