Trong căn phòng ngủ được Tây Kì cấp cho tướng quân ở tuy thiết kế không mấy sang trọng xa hoa nhưng ít ra cũng sạch sẽ ấm áp, hôm nay cũng như thường lệ nhóm hảo hữu của Dương Tiễn lại tụ tập tại phòng của chàng để cùng ăn vặt và tám chuyện ngồi quanh chiếc bàn gỗ tròn là năm người, Triệu Công Minh tên này trước đây là đệ tử Triệt giáo nhưng hoàn lương đi giúp Tây kì cùng sư muội cũng là thanh mai trúc mã với hắn Bạch Tuyết Nhạn, và Hao Thiên Khuyển, còn một nữ nhân người ngoại đạo nhưng rất mến Dương Tiễn nên hay ở cùng một chỗ, Vu Thiên nàng này tuy không mấy xinh đẹp nhưng cũng vài phần thanh tú cộng thêm gương mặt ít biểu hiện cảm xúc tính cách kêu ngạo mà chỉ thân được với nhóm người này thôi.

Hao Thiên vừa nhai viên thịt tròn tròn vừa hỏi “ thịt viên hôm nay ai làm mà ngon thế nhỉ”

Tuyết Nhạn trả lời “ hình như là của Nguyệt Nhi làm thì phải”

Triệu Công Minh như đùa như thiệt trêu ghẹo" Ả tia chúng Hao Thiên khuyển của chúng ta đó "

" Ngươi bớt nói nhảm đi " Hao Thiên khó chịu, dù sao thì hắn cũng cảm nhận được tình ý của cô gái này đối với mình nhưng trong lòng hắn đã có một bạch Nguyệt quang huống hồ người ấy còn đang ngồi ở đây.

Dương Tiễn nói" Hao Thiên hắn đã có người hắn thích rồi ngươi đừng trêu chọc hắn như vậy"

Bạch Tuyết Nhạn" vậy sao, người ngươi thích là ai vậy "

" Ta, ta thích chủ nhân của ta " Công Minh và Bạch Tuyết kinh ngạc trước lời nói của Hao Thiên

Nữ nhân lục y, mở miệng vô cảm mà nói" Ta nghĩ ngươi vẫn là nên chọn Nguyệt Nhi đi "

Hao Thiên có chút khó chịu và thất vọng “ đến cả cô cũng nói như vậy sao ”

Từ ngoài cửa bước vào một nữ nhân phấn y xinh xắn đáng yêu, trên tay cầm theo hai con gà quay và một giò rượu lớn

“ Hôm nay là sinh thần của muội ở Tây Kì này muội chỉ thân với các huynh tỷ, không biết huynh tỷ có thể cùng muội uống rượu được không”

Nguyệt Nhi ngập ngừng đưa ra đề nghị mà thừa biết các vị ở đây chắc chắn sẽ đồng ý.

Uống được một hồi mọi người đều ngà ngà say chỉ có Vu Thiên là từ đầu đến cuối chỉ dùng trà, hình như nàng ta chưa uống rượu bao giờ.

Thấy bữa tiệc chán ngắt Triệu Công Minh đã nêu ra đề nghị trò chơi, bình rượu xoay về hướng ai kẻ đó phải trả lời ba câu hỏi, và để tránh người nói dối hắn đã có phát minh mới chính là linh thạch đỏ khi có người nói không đúng sự thật nó sẽ phát sáng, nghe xong Công Minh nói nhóm người khá thích thú tham gia mà Vu Thiên cũng bị Nguyệt Nhi kéo vào

Chiếc bình đầu tiên xoay chúng Tuyết Nhạn, như bắt được vàng Triệu Công Minh tranh hỏi trước" người muội thích là người như thế nào"

Tuyết Nhạn “ Muội thích á hả, Chắc là người giỏi hơn muội rồi”

Công Minh gấp gáp hỏi tiếp" vậy người muội thích là ai "

ấp úng hỏi câu này trong lòng Công Minh cảm thán đôi khi lời nói còn khó khăn hơn đi đánh nhau nữa, thấy được nét mặt khó coi của Công Minh,

Tuyết Nhạn nhìn biểu cảm đáng yêu vô cùng này mà mở miệng cười tuyệt đẹp nói câu" Muội yêu huynh" nghe được câu trả lời Công Minh vô ngần hạnh phúc thiếu điều muốn nhảy cẩn lên nóc nhà

Nguyệt Nhi vỗ tay phụ hạo" Viên đá không phản ứng vậy là Tuyết Nhạn tỷ thực sự thích Công Minh ca ca rồi, chúc mừng hai người nha"

Hao Thiên lên tiếng nhắc nhở" Cô xoay bình rượu đi chắc không ai còn câu hỏi nào muốn hỏi cô đâu nhỉ" Tuyết Nhạn gật đầu, đưa tay xoay tròn bình rượu hồ lô lần này chiếc bình xoay trúng lại là Vu Thiên

Biết người con gái này xưa nay tê liệt với mọi thứ Tuyết Nhạn hỏi nghịch ngợm" cô có ý trung nhân không"

" Không có “ hai chữ ngắn gọn”

Dương Tiễn nhìn viên đá nói Viên đá không phản ứng vậy là cô nói thật rồi"

" Vậy tỷ đã thích ai chưa " Nguyệt Nhi hỏi “ Vẫn chưa ”

lần này viên đá phát sáng làm Công Minh thích thú reo lên" thì ra cô nói dối"

" Vậy người cô thích là chủ nhân của tôi phải không" Hao Thiên gấp gáp hỏi, đây cũng là vấn đề mà hắn đã canh cánh trong lòng

" Không phải" hai từ vang lên đã làm cho hắn nhiều phần an tâm

Tuyết Nhạn tiết nối than thở" tò mò người mà Vu Thiên thích là ai quá đi "

“ Vu Thiên tỷ giỏi như vậy thì người đó phải xuất chúng đến mức nào mới có thể lọt vào mắt xanh của tỷ ấy chứ”

câu này của Nguyệt Nhi nhìn như bình thường chứ thiệt ra là nói mỉa, lòng ả thừa biết người ấy là ai mà, Vu Thiên nhẹ nhấp chung trà lấy lại sự thanh tỉnh rồi đưa tay xoay chiếc bình

sui xẻo thay lại xoay trúng Dương Tiễn ' Tiêu ta rồi' là ba chữ trong đầu nhị ca lúc này

" Ngươi đã yêu ai chưa" Tuyết Nhạn dẫn đầu hỏi trước dù sao người như Dương Tiễn mà thích ai thì kẻ đó tuyệt đối không phải kẻ bình thường được

" ta chưa" cái này là nói thật nha

" Vậy ngài có cảm giác kì lạ với ai không" Hao Thiên hỏi

" cũng không có " ngài nhanh trả lời nhưng viên đá phát sáng làm ngài sượng mặt

" Thì ra ngươi cũng nói dối" Công Minh chỉ chờ bất được nhược điểm của người khác

" vậy người ấy là ai vậy " Tuyết Nhạn muốn biết

ánh mắt đảo một vòng nói ra cái tên “ Vu Thiên”

nhưng lần này viên đá lại sáng biết không giấu được đành suy nghĩ ra vài cái tên mà chàng biết

" Hằng Nga " sáng " Nhược Thủy" sáng " Bách Hoa " sáng, một lát sau tên nữ nhân nào từng tiếp xúc chàng đều nói ra nhưng cái nào cũng không phải

Triệu Công Minh nêu ý kiến" hay chúng ta cùng đoán đi "

Hao Thiên" ta đoán người đó là Đông hoa đế quân"

Tuyết Nhạn “ Bắc Đẩu đế quân ”

Công Minh" Khương tử Nha "

viên đá sáng nhẹ hơn những cái tên khác Dương Tiễn vội thanh minh" ta chỉ xem ngài là trưởng bối"

mọi người ngà say nên cũng bỏ qua không truy cứu Nguyệt Nhi trêu đùa nói" trong tam giới tên của ai cũng kể rồi nếu không phải muội xin đoán là Ngọc Hoàng thượng đế"  viên đá sáng chập chờn sắp tắt thấy sự không ổn Vu Thiên vội đứng lên chụp viên đá đập xuống đất làm bể nát

Tuyết Nhạn tức giận mà cũng đứng lên theo “ cô bị điên à sau lại đập nát viên đá thế”

"loại đá này tuy hiếm nhưng không phải là vật độc nhất vô nhị ta sẽ tìm viên đá khác đền bù cho ngươi" nói rồi bỏ ra ngoài

' người chủ nhân thích là Cửu phụ của mình sao ' Hao Thiên vốn tửu lượng cao nên vẫn còn lưu lại sự thanh tỉnh nhỏ nhoi

Triệu Công Minh khó chịu hỏi" cô ta phát điên cái gì đó "

Nguyệt Nhi nhún vai khinh thường trả lời, “ Tỷ ấy vốn đầu óc không bình thường mà ”

" Mọi người tiếp tục dùng bữa đi ta ra ngoài một chút " nói rồi Dương Tiễn bước vội theo chân cô ấy

Ngoài hành lang đang đứng ngắm trăng, Dương Tiễn bước đến đứng cạnh

“ huynh không ngồi uống rượu cùng mọi người sau, ra đây với tôi làm gì ”

“ vừa rồi cảm ơn cô”

Vu Thiên cười lạnh “ không sao, chuyện nhỏ thôi”

“ thời gian tới tôi phải đi một chuyến có thể khoản 10 năm nữa mới trở về, huynh thay tôi chăm sóc cho Hao Thiên nhé ”

Dương Tiễn ngạc nhiên hỏi

“ Cô không muốn ở đây góp sức vì Tây Kì sau này sẽ được vào bảng phong thần người khác cầu còn không được, riêng cô lại trốn tránh ”

“Tôi tự có căn nhắc của mình, huynh yên tâm ”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play