Hao Thiên nhìn theo ánh mắt của Dương Tiễn hoá ra ngài ấy đang nhìn Vu Thiên, không hiểu là hắn ngu thật hay giả ngu không những không sợ nàng ta sẽ suy nghĩ nhiều mà còn cất giọng gọi “ Vu Thiên chủ nhân đã bị nhền nhện cắn rỉ cô hãy vào giúp tôi bắt con nhện ra cho chủ nhân đi ”
Vu Thiên hơi cúi đầu bước vô quỳ một chân dưới chân giường để Dương Tiễn kê chân lên đầu gối mình, nhanh nhẹn bắt lấy con nhện ném xuống đất dẫm chết, Vu Thiên nhìn chân của y chỗ bị cắn đã xưng phù lên kì lạ con nhện này rõ là không có độc tại sao lại khiến cho vết cắn nhỏ mà lại xưng tím như vậy được cô đứng lên đi lại đầu tủ lấy hộp thuốc của trước đây Ngọc Đỉnh chân nhân đã để lại, hơn mấy nghìn năm hi vọng nó vẫn còn dùng được, nhẹ thoa thuốc cho y rồi bố thí cho Hao Thiên một ít thuốc xức vào lưng, gương mặt của cô từ đầu tới cúi đều đen lại không thấy một tia tươi sáng ý, đã thoa thuốc xong cô mạnh bạo đứng dậy cầm cái giỏ tre đi chợ vừa nãy đặt trên bàn đi một mạch xuống nhà bếp nấu ăn
Hao Thiên vẫn ngu ngốc quay sang hỏi Dương Tiễn" cô ấy bị làm sao vậy"
Dương Tiễn vô thức vỗ trán đẩy hắn ra xa “ còn không mau đuổi theo giải thích với muội ấy đi, cổ đang hiểu lầm đấy ”
Hao Thiên gãi đầu cũng lơ ngơ đi xuống bếp, thấy Vu Thiên đang đứng sắc thịt nên cũng bước lại gần hỏi nhỏ “ ừm, cô có cần tôi giúp gì không ”
Vu Thiên vô cảm trả lời “ ngươi đi giúp ta chăm sóc cho chủ nhân của ngươi là được rồi”
Hao Thiên đành nhẹ giọng thều thào" chủ nhân tôi nói, cô hiểu lầm chuyện gì đó cần tôi đi giải thích "

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play