hai bàn tay bóp vào eo của y làm Dương Tiễn giật mình muốn gỡ tay hắn ra nhưng không đủ sức, thấy y phản kháng hắn liền thích thú mà một tay ôm y vào lòng tay còn lại đưa xuống vạt áo khám phá bên trong Dương Tiễn vô cùng uất ức vì bị người lạ xàm sở nhưng y có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng tay quá chật của người này
tức giận y quát lớn “ ngươi là ai mau cút ra khỏi ta nếu không ta sẽ không tha cho ngươi”
Kẻ đó nghe vậy thì cười lớn " ngươi là người đầu tiên dám nói với ta như vậy đó, hôm nay ta muốn xem thử ngươi không tha cho ta bằng cách nào " nói rồi hắn đẩy y nằm xuống đất muốn làm ngay lập tức mà không nhìn xem nơi đây là giữa đường giữa chợ nhiều người qua lại, khó chịu cộng xấu hổ y chẳng biết làm gì ngoài bật khóc, Khai Tâm nghe thấy tiếng la thét của Dương Tiễn vội bước lên nhìn cảnh này trong lòng hắn đã lo lắng tới phát điên nhưng vẫn cố dằn lại duy trì vẻ ngoài lạnh lùng cất giọng “ Ma tôn, hôm nay tâm trạng không tệ nhỉ”
Nghe thấy giọng nói này cơn say vừa rồi của ngài đã bị giảm hơn một nửa ngài ngẩng đầu nhìn hắn cũng buôn ra Dương Tiễn đứng dậy “ ngày nào tâm tính của ta lại không như vậy đâu, chẳng qua nhìn thấy đồ ngon trước mặt nên không muốn bỏ phí ”
Dương Tiễn nhìn thấy Khai Tâm Như thấy cộng rơm cứu mạng liền đi đến nắp sau lưng của hắn, thấy y đang yêu như vậy Khai Tâm không nhịn được mà khẽ cười vuốt nhẹ bên má của y mới xoay sang nói với Ma Tôn “ đây là người quen của ta, hiện thương thế của y vẫn chưa tốt lại, đợi khi vết thương hảo một chút ta sẽ đưa y đến chỗ của ngài ”
nói rồi hắn bế Dương Tiễn lên tay bỏ đi về phía cung điện của mình, để lại Ma Tôn đứng lại chỗ một chỗ hậm hực
Dương Tiễn được Khai Tâm bế về phòng mới bỏ xuống chiếc ghế dài rồi ngồi xuống bên cạnh mới nhẹ giọng “ vừa rồi uất ức cho ngài rồi”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT