Khuyển bị chủ bạo hành, khuyển khó sanh, khuyển bệnh nặng cũng đến tay hắn sai người sử lý mà những chuyện này không sử lý cũng không khác mấy phần đã xử lý thần tiên ai rảnh mà quan tâm đến khuyển cơ chứ, ba năm trở lại đây Hao Thiên cũng dần chết tâm với Vu Thiên mà chọn cách chấp nhận Nguyệt Nhi để quên đi cô ấy, cô tiên tử này rất thường xuyên đến thăm hắn chỉ kém dọn đến ở chung, ả đang ổng ẹo ngồi chung ghế, tay câu cổ hôn lên má hắn làm trò
“ Hao Thiên ca ca vất vả cho huynh quá, cả ngày cứ cúi đầu vào sổ sách không có thời dành cho bản thân mình gì cả”
“ còn có thời gian dành cho chúng ta nữa ”
Hao Thiên lạnh nhạt không thèm nhìn ả, có lần hắn hạ phàm trừ bọ cạp tinh vô tình bị trúng độc, Nguyệt Nhi đã ở bên hắn không quản ngày đêm chăm sóc, còn tìm đủ mọi cách để lấy được thuốc giải cho hắn, loại tuyết liên vạn năm này mộc ở nơi cực hàn còn được vạn linh thần thú bảo vệ, thế mà Nguyệt Nhi nàng đã đem về để cứu hắn, ơn này làm sao hắn quên được, so với nữ nhân si tình này thì có lẽ hắn đã thích sai người rồi, người hắn yêu trong mắt chỉ có một nam nhân khác và công việc của nàng, nàng chưa từng quan tâm tới hắn, chưa cười với hắn chỉ một lần, chưa nghĩ tới cảm nhận của hắn thế nào, trước đây chỉ có hắn bám theo sau người ta, người ta đâu cần hắn đâu, ngày đó trong hội bàn đào nàng ta bị các thượng cấp ép rượu say mèm, hắn định đưa nàng về thần điện, người con gái hắn yêu đang được hắn dìu đến trước cửa, hai hàng binh lính cúi đầu chào, hắn còn ảo tưởng mình sẽ là chủ nhân thứ hai của nơi này, vừa chìm trong mộng đẹp thì một nam nhân hắc y tuấn tú, hình như là thiên tướng ngũ phẩm của cung nào đấy,
hắn chạy ra quan tâm hỏi “ Chính Trực tinh quân nàng làm sao lại uống nhiều như vậy ”
nhìn thấy hắn Vu Thiên liền nở nụ cười nhào qua ôm hắn miệng bảo “ta nhớ ngươi ”
Hao Thiên đứng chết chân nhìn người ấy dìu Vu Thiên bước vào trong, miệng cô ấy vẫn phát ra âm thanh nói yêu nói nhớ nói thích, hắn cảm thấy đau như ai vừa đâm vào tim của hắn một nhát, đau lắm hắn dùng hết sức của mình bỏ chạy, hắn chạy xuống hạ giới ngồi vào quán rượu mà hắn cùng cô ấy từng ngồi lúc đó cô ấy ôm Khai Tâm gọi cho toàn món Khai Tâm thích còn cô ta chỉ gọi một ly sữa đậu nành còn hắn tự kêu cho mình, ba người ngồi cùng nhau như hai vợ chồng và một đứa con trai, hắn nghĩ cuộc sống như này chẳng còn gì nuối tiếc, mà nay chốn còn người mất hắn chỉ gọi mỗi rượu, một bình rồi lại một bình uống đến mức đầu óc quay cuồng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT