Hôm sau trời vừa sáng, Khanh Vân xốc mí mắt nặng nề lên, đỡ cái eo đau nhức, ngồi dậy. 

Thoáng nhìn qua lư hương trong phòng, Khanh Vân không khỏi nhéo nhéo mũi. Trương Lạc Yên kia không biết đốt thứ gì, dù dược lực không mạnh nhưng lại triền miên, làm y cũng có chút không chịu nổi. 

Thích Nhạc phát giác ra động tác của người bên cạnh, nửa tỉnh nửa mê ôm lấy cơ thể ấm áp của y, khóe miệng nở nụ cười hạnh phúc. Anh vừa muốn tỉnh lại thì cảm giác có một đòn giáng vào gáy, cả người liền hôn mê. 

Nhìn nụ cười chưa biến mất của anh, Khanh Vân liền giận không có chỗ phát tiết. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play