Mạc Y giơ ngón tay ấn nhẹ lên mi tâm của Diệp Nhược Y: “Ta cũng ban cho ngươi một luồng chân khí, luồng chân khí này sẽ bảo vệ tim của ngươi, chỉ cần không bị nội thương quá nặng, từ nay về sau ngươi không khác gì người thường. Luồng chân khí này rất quý giá, ngươi phải quý trọng nó.” 
Diệp Nhược Y nhỏ giọng nói: “Sao ngươi lại giúp ta.” 
“Vì bộ áo lục đó.” Mạc Y cười vang, thu ngón tay lại, tung người nhảy về phái sau, hạ xuống gian lầu các. 
“Mạc Y tiên sinh.” Bách Lý Đông Quân khom người hành lễ. 
“Tiểu Bách Lý, không ngờ lâu rồi mới gặp mà lại khiến ngươi gặp nhiều phiền toái đến vậy.” Mạc Y ngồi xếp bằng chính giữa gian lầu các. “Rất xin lỗi.” 
“Còn phải cảm tạ Mạc Y tiên sinh cứu hai vị tiểu hữu này.” Bách Lý Đông Quân cúi đầu nói. 
“Không cần cám ơn, là ta phải cám ơn chén rượu của ngươi.” Mạc Y duỗi người: “Ta hơi mệt rồi. Nói thật, đã mấy chục năm rồi ta không ngủ, vừa rồi say một lần khiến ta thư thái hơn nhiều. Ta muốn ngủ một giấc nữa.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play