Tiệm này quy mô không hề lớn, thế nhưng trang trí vô cùng tinh tế đáng yêu, các chi tiết nhỏ đều có thể nhìn ra dụng tâm của ông chủ, phía sau quầy treo trên tường giá niêm yết, có thể cung cấp các loại dịch vụ cho thú cưng, rửa ráy, cắt lông, nhuộm màu, xoa bóp... Còn có bán các loại quần áo trang sức cho thú cưng.
"Bên này." Người đàn ông vỗ vỗ một cái ghế tròn lớn, Sao Chổi Nhỏ ưu nhã nhảy lên, lông đuôi sáng ngời từ cái bàn bên rủ xuống, kéo dài tới trên sàn nhà, như một thác dung nham rực lửa.
Tuy rằng không biểu hiện ra mặt, nhưng nhớ tới lúc trước mình biến nguyên hình đem cái mông đưa về phía Ma Tước còn uốn tới ẹo lui, hơn nữa lúc nãy chống nạnh đứng ở trước mặt đối phương lộ chíp chíp, Sao Chổi Nhỏ vô cùng xấu hổ.
Tuy rằng ý muốn trang điểm đánh bại xấu hổ…
"Tôi tên Liên Phong." Hắn cầm một đống bình bình lon lon nhuộm màu đi tới, xếp trên mặt bàn, “Tự mình lấy tên, cậu tên gì?”
Hoàn toàn không có nói ra chuyện hồi nãy!
Sao Chổi Nhỏ thở phào một cái, điểu mặt toát ra u buồn: "Thu..." Tôi tên Sao Chổi Nhỏ…
Liên Phong bình tĩnh mà ồ một tiếng, giọng điệu thành khẩn nói: “Danh tự này thật đáng yêu.”
Sao Chổi Nhỏ lần đầu tiên được khen tên đáng yêu, không nhịn được có chút vui vẻ nói: "Thu." Kỳ thực tôi không hài lòng lắm.
Suy nghĩ một chút, Sao Chổi Nhỏ lại nói: "Thu, thu · thu · thu, thu." Tôi tự đặt tên chữ là: Phượng Múa Điệp · Liệt Hỏa · Mạn Châu Sa Hoa, anh cũng có thể gọi tôi như vậy.
Liên Phong mặt lộ vẻ ca ngợi, vô cùng chân thành: “Hai cái tên đều hay, hay gọi cái ngắn kia đi, tiết kiệm thời gian.”
Sao Chổi Nhỏ kiêu ngạo mà gật gật đầu, tựa hồ sớm thành thói quen tiếp thụ các câu ca ngợi điên cuồng.
Nhưng mà trên thực tế, mỗi khi hắn nói với các yêu thú khác tên của mình, chúng nó hoặc là "Ha ha ha vậy cũng là tên à", hoặc là "Ha ha ha thần kinh à"... Đều vô cùng không lịch sự!
Hắn nói hai cái tên đều hay! Haha! Sao Chổi Nhỏ bị thổi phồng đến mức sung sướng đê mê, không khỏi có chút yêu thích người này.
Liên Phong xoay người nhuộm màu, đưa lưng về phía Sao Chổi Nhỏ một bên pha một bên cười, tựa hồ cảm thấy vô cùng thú vị.
Cười một hồi, Liên Phong liền nghiêm túc, trầm ổn lại, cầm bình nhuộm màu quay lại nói: “Loại này dùng cho thú cưng bình thường, hiệu quả có thể kéo dài mấy tháng, thế nhưng dùng ở trên thân thể của cậu, khả năng mấy ngày sẽ phai màu, không lâu được.”
Sao Chổi Nhỏ lắc lắc đầu, thần sắc buồn bã: "Thu!" Đây chính là chớp mắt rực rỡ trong truyền thuyết!
Liên Phong khóe miệng nhẹ nhàng hơi động, phụ họa nói: “Đúng, chớp mắt rực rỡ.”
"Trước tiên nhuộm đỏ." Liên Phong mang găng tay, nhấc lên lông đuôi ngoài cùng bên trái của Sao Chổi Nhỏ, bắt đầu nhuộm màu.
Lông đuôi Phượng Hoàng hình dáng cùng khổng tước có chút tương tự, thật dài, ở giữa là màu trắng nhạt, hai bên là màu da cam ngắn, một chút lan đến chóp đuôi, tụ lại thành một cái vòng tròn, hình tròn bên trong từ nhạt vàng, chanh hồng, màu quả mơ, màu trà, cam cùng với rất nhiều sắc thái nhẵn nhụi đến khó có thể phân chia tạo thành, sâu cạn không đồng đều, tạo ra cảm giác lập thể, thoạt nhìn lại thấy phong phú hoa lệ.
Liên Phong ngón tay quý trọng mà lướt qua lông đuôi lông chim của Sao Chổi Nhỏ, đầu ngón tay hơi run, đáy mắt dao động một loại cảm xúc khó có thể nhận ra, tương tự với hoài niệm.
Sau một tiếng, bảy cái đuôi nhuộm màu xong xuôi, Sao Chổi Nhỏ không khác gì vật cưỡi chuyên dụng Mary Sue, thần thái sáng láng mà đứng ở trước gương, đem cái đuôi bảy màu tản ra rồi tụ lại, khen không dứt: "Thu! Líu lo!" Tôi quá đẹp! Xinh đẹp như vậy cư nhiên chỉ có thể nhìn mấy ngày thực sự là tiếc nuối!
Lúc này, Liên Phong dùng di động chụp cho hắn tấm hình, đưa tới trước mắt Sao Chổi Nhỏ, nói: “Cái này chụp xong là có thể mỗi ngày nhìn rồi đúng không?”
Sao Chổi Nhỏ con mắt màu vàng óng cơ hồ trừng to như cửa sổ: "Thu!" Thì ra cái đồ chơi của nhân loại còn có tác dụng này!
Ngay sau đó, Liên Phong liền phóng ra một chiêu lớn —— hắn mở ứng dụng chỉnh sửa ảnh, đem ảnh Sao Chổi Nhỏ chỉnh cho đẹp một chút, không chỉ có màu sắc càng đẹp đẽ hơn, Liên Phong còn làm cho đôi mắt to một chút, đem chân chim kéo dài một đoạn, một bên làm một bên giải thích: “Đây là ứng dụng có thể làm bức ảnh đẹp hơn, rất nhiều nhân loại đều đang dùng.”
Sao Chổi Nhỏ đem cánh đặt tại ngực, làm hình dáng sắp ngất: "Thu thu..." Tôi không được rồi, tôi sắp bị vẻ đẹp của mình hù chết rồi...
Liên Phong một mặt thành khẩn nịnh hót: “Ống kính điện thoại di động không tốt, chụp không đẹp, cho nên sửa cho đẹp một chút mới tương đối giống bộ dáng thật của cậu.”
"Thu!" Tôi đồng ý! Sao Chổi Nhỏ dùng ánh mắt nóng rực có thể chọc thủng đá hoa cương nhìn chăm chú vào Liên Phong.
Người này thực sự là thật đáng yêu!
Hơn nữa lớn lên cũng rất anh tuấn! Tuy rằng cũng nghiêng nước nghiêng thành nhưng không cách nào so sánh được với mình…
Liên Phong khẽ mỉm cười, dụ dỗ nói: “Có muốn xem bộ dáng của mình một chút không? Lúc hóa người màu tóc cũng sẽ cùng biến, nhất định rất xinh đẹp.”
"Thu!" Nhất định là đặc biệt đẹp! Sao Chổi Nhỏ bị thổi phồng đến mức đầu nóng lên, không nói hai lời liền trước mặt Liên Phong hóa ra hình người, trần trụi mà đứng ở trước gương, thưởng thức mái tóc bảy màu rực rỡ của chính mình.
Nghiễm nhiên từ vật cưỡi của Mary Sue thành công biến thành bản thân Mary Sue…
Bất quá cũng may lông đuôi chiếm tỉ trọng không tới một nửa, cho nên hình người tóc có hơn một nửa vẫn là màu cam ban đầu, màu sắc khác như là thiêu nhuộm, từng sợi từng sợi, chiếm không nhiều.
"..." Liên Phong căng chặt khóe miệng khổ cực mà nhịn cười.
Lúc này, Sao Chổi Nhỏ đem tóc rối chung quanh toàn bộ vén đến sau đầu, thiếu niên dáng người đẹp không hề che giấu toàn bộ xuất hiện ở trên kính.
Liên Phong đôi mắt hơi sáng lên, con ngươi đột nhiên co rút lại, ánh mắt như sắc như dao đem Sao Chổi Nhỏ từ đầu đến chân mạnh mẽ nhìn một lần, sau đó lúc Sao Chổi Nhỏ vô cùng phấn chấn quay đầu nhìn sang nhanh chóng trở lại bộ mặt chính trực, nhiệt liệt vỗ tay ca ngợi: “Thực sự là quá đẹp đẽ.”
Sao Chổi Nhỏ mừng rỡ miệng không đóng lại được, ngay thẳng nói: “Tôi cũng cảm thấy như vậy!”
Liên Phong ôn nhu nói: “Cậu là người tôi thấy đẹp mắt nhất.”
Sao Chổi Nhỏ nhất thời kích động đến hận không thể vọt tới trên đường cái trần truồng mà chạy!
Rốt cục có người cảm thấy được mình là người đẹp nhất thế giới!
Con mẹ nó thật muốn đổi nghề cho hắn cưỡi! (Thánh thần ơi)
"Không bằng mặc thêm bộ quần áo?" Liên Phong đem Sao Chổi Nhỏ nhìn cho đã, sau đó thiện ý mà nhắc nhở, “Hình người không mặc quần áo có chút kỳ quái.”
"Tôi biết a..." Sao Chổi Nhỏ rất phiền muộn, “Thế nhưng tôi không có quần áo loài người, tôi hoá hình không bao lâu, chủ nhân của tôi vẫn chỉ là coi tôi là chim thôi...”
Liên Phong nhướng nhướng mày, ân cần nói: “Nói như vậy, tiền cũng không có?”
"Mấy tờ giấy đổi đồ đó hả?" Sao Chổi Nhỏ mơ hồ mà nhấp nháy mắt, “Không có.”
Liên Phong bất đắc dĩ nở nụ cười, lắc đầu một cái: “Vị chủ nhân này, cái gì cũng không dạy cậu.”
Sao Chổi Nhỏ bị chọt trúng chỗ đau: “...”
Đúng đấy hắn mỗi ngày chỉ biết ôm ôm hôn hôn vợ cùng cuồng điên cuồng nhét thức ăn cho ch(ó)im!
Liên Phong lại hỏi: “Cậu làm thú cưỡi cho hắn? Hắn là thần tiên sao?”
Sao Chổi Nhỏ gật đầu: “Hắn là phúc thần, năm đó tôi bị một thần tiên xấu bắt vào trong lò luyện đan, là hắn cùng một suy thần đem tôi cứu ra, bọn họ là một đôi.”
Liên Phong trầm mặc chốc lát, nở nụ cười, nói: "Tổ hợp rất thú vị... Như vậy, tôi cho cậu mượn trước hai bộ quần áo mặc." Dứt lời, hắn quay người mở cửa nhỏ sau quầy đi vào, một lát sau cầm một cái áo cánh một cái quần đi ra, hỏi, “Cậu biết mặc chứ?”
Sao Chổi Nhỏ lắc đầu một cái liền gật gật đầu, chần chờ nói: “Biết...”
Chưa từng ăn thịt lợn còn chưa từng thấy lợn chạy sao?
Thân là chim thần nhưng thường nhìn lén mỹ thiếu niên thay quần áo!
"Hay là tôi giúp cậu." Liên Phong tốt tính mà cười cười, mở cổ áo, hướng trên đầu Sao Chổi Nhỏ, chỉ dẫn: "Cánh tay đưa ra... Tay đưa vào trong cái lỗ này..." Lúc kéo quần áo xuống, ngón tay Liên Phong có vẻ như lơ đãng từ xương sườn Sao Chổi Nhỏ một đường cọ đến xương hông.
Sao Chổi Nhỏ đần độn mà nở nụ cười: “Ngứa.”
"Tôi sẽ chú ý." Liên Phong khóe môi nhếch lên, liền ngồi xổm người xuống, giúp hắn mặc quần, đem ống quần xắn lên trên, “Rồi, soi gương thử đi.”
Sao Chổi Nhỏ vui sướng chạy đến trước gương, Liên Phong hình người cao to hơn hắn nhiều lắm, quần áo mặc ở trên người hắn tự nhiên cũng quá rộng, bất quá cũng không phải khó coi, xuyên qua cổ áo rộng có thể nhìn thấy xương quai xanh, mang theo loại vẻ đẹp lười biếng chán chường.
"Đến, tạo dáng." Liên Phong giơ tay lên chụp vài tấm hình, sau đó chuyển đến ứng dụng chỉnh sửa, tay dắt tay dạy Sao Chổi Nhỏ cách làm sao sử dụng, “Cái này là chỉnh màu sắc, cái này là làm mắt to, cái này là mặt gầy, cũng có thể kéo dài chân, cái này là lưu lại... Tôi sẽ dạy cậu làm sao chụp ảnh.”
Sao Chổi Nhỏ cảm động đến rơi nước mắt: “Anh sao lại tốt như vậy?”
Hơn nữa nhìn cũng đẹp mắt, quả thực muốn hôn một cái!
Nhưng hắn không dám…
Mặc dù là nhan khống thời kì cuối, bất quá Sao Chổi Nhỏ lúc thường chỉ dám nhìn thân kiều eo nhu mỹ thiếu niên cùng thiếu nữ đẹp đẽ, hôn nhẹ khuôn mặt sờ sờ tay nhỏ, có lúc còn có thể cầu chôn ngực.
Mềm nhũn và vân vân đặc biệt mềm!
Thế nhưng vừa nhìn thấy Thẩm Hành Vân hoặc là Liên Phong cả người toả ra hormone nam tính, anh tuấn cao lớn có cơ bắp, hơn nữa khí tràng mười phần nam tính, Sao Chổi Nhỏ sẽ một giây trở nên sợ sệt không dám vượt qua giới hạn…
Cho nên muốn hôn và vân vân, xác thực chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi!
Liên Phong cười đến vô cùng thân mật: “Không có gì, đều là đồng loại, hỗ trợ nhau, thế giới loài người đồ chơi rất nhiều, tôi chậm rãi dạy cho cậu.”
Sao Chổi Nhỏ nhìn hắn cười đến đẹp trai ngời ngời, điên cuồng gật đầu: “Ừm!”
Vì vậy Ma Tước cùng Phượng Hoàng cứ như vậy thành đồng loại…
Liên Phong đứng dậy, đơn thuần lương thiên mà nhấp nháy mắt: “Tôi đi chuẩn bị chút thức ăn, cậu chơi trước một hồi đi.”
"Được!" Sao Chổi Nhỏ tiếp tục cúi đầu dùng di động, đem con mắt của mình làm cho lớn tròn, cằm nhọn hơn, còn dán một đôi lông mi giả.
_________________