Sapa,lạnh thật em nhỉ?

2


1 tháng


Sau 2 tháng kết hôn khi đã dần ổn định lại tâm lý ,bỗng một cô gái xinh xắn bước vào nhà,cất giọng hỏi

-Anh có phải là Nguyễn Hồ Hoàng Kiên không?

-Đúng rồi

-Có người nhờ tôi gửi thư cho anh.

-Ai?

-Trần Trọng Tuấn.

Thấy mình vừa lỡ lời,cô gái vội lấy tay che miệng.Rồi nhanh chóng chạy đi,hắn khó hiểu.Tại sao em ấy cắt đứt mà vẫn gửi thư làm gì.Thấy khá dày hắn mở ra,trong đó toàn là hình Tuấn và Kiên ở những nơi đã từng đặt chân tới và còn kèm một lá thư và một cuộn băng ghi hình.Mở ra thấy từng hàng chữ nắn nót của Tuấn,phần dưới có hơi nhoè nhỉ?Hắn bắt đầu đọc:

"Chào anh yêu của em,em là Trần Trọng Tuấn đây!

Anh có nhớ em không?À thôi nói câu này chắc đã muộn rồi,nhưng em thật sự rất rất yêu anh đấy.Anh có biết không hả,nếu biết thì hãy chăm sóc tốt cho bản thân đi,đừng làm em lo lắng nữa.Bây giờ em đang rất mệt thật muốn gặp anh quá,nhưng anh đã có vợ rồi.Haizz đừng giận em nhé,em không muốn bỏ anh lại đâu nhưng biết làm sao đây,ông trời kêu em đi sớm quá à.Bật mí cho anh một bí mật nhé,anh còn nhớ ngày mình đi Sapa không.Em rất muốn đi lại nơi đó,cảnh đẹp lại có bếp than và còn được nằm bên cạnh anh,được anh ôm vào lòng.Nhớ quá à!

Thật ra thì tất cả lời em nói đều là nói xạo đó,làm gì có ai chia tay xong lại đi đám cưới người yêu cũ chứ,đúng không.Còn cô bé gửi thư cho anh là em họ em đó,nó là đứa em đăng trên mạng xã hội ấy.Hì hì!Lúc lá thư được gửi tới anh là lúc em đã đi theo trời rồi.Chúc anh hạnh phúc nha! Em yêu anh!Nếu có duyên em mong kiếp sau lại là người yêu anh.

      Kí tên 

Trần Trọng Tuấn"

Hắn vừa khóc nấc như một đứa trẻ vừa lẩm bẩm bảo em ngốc,nhưng khi thấy cuộn ghi hình hắn cố gắng nín khóc và mở lên

Mở đầu chương trình bằng tiêu đề:

"Quãng thời gian hạnh phúc nhất của em" 

Sau đó là những đoạn ghi âm nói "anh yêu em nhất",hình ảnh em hôn má,đòi ôm và cuối cùng là hình ảnh em nằm ở bệnh viện tuy đã thoi thóp nhưng vẫn nói yêu anh Nguyễn Hồ Hoàng Kiên nhất.Tất cả đều đã kết thúc.

Hắn bay đến Sài Gòn,chạy như điên qua nhà em đã thấy mẹ em cầm hũ tro cốt.Mỉm cười,nói

-Đến rồi à?Đây là của cậu,đó là di nguyện cuối cùng của thằng Tuấn đấy.

Hắn nhẹ nhàng nhận hũ tro cốt,ôm chặt trong lòng,khóc nấc lên.Mẹ Tuấn dường như đã cạn kiệt sức lực mà ngất xỉu.Hoàng Kiên trở về quê,làm giấy ly hôn trả tự do cho cô gái xấu số đó.Lúc này hắn đã soạn hành lý bay đến Sapa,xoa xoa hũ tro cốt mỉm cười:

-Anh dẫn em đến Sapa rồi nè,giờ thì mình đoàn tụ thôi em nhé!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play