Sapa,lạnh thật em nhỉ?

1


1 tháng


-KIÊN.ANH MAU LẠI ĐÂY XEM.

Tiếng kêu lớn vang vọng đến chỗ Nguyễn Hồ Hoàng Kiên.Hắn ngước mắt lên nhìn thế giới nhỏ đang chạy nhảy khắp nơi,trong lòng không ngừng cảm thán.

-"Thế giới này đẹp thật nhỉ.Muốn chụp một tấm để làm kỉ niệm quá"

Nghĩ vậy nên hắn chạy qua,thì thầm với em điều muốn làm.Em tất nhiên là đồng ý nên tạo một kiểu thật đẹp để hắn chụp:

-Tuấn yêu dấu của anh,đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

-Dạ rồi ạ!

Đầu tiên là Nguyễn Hồ Hoàng Kiên chụp,sau đó là cả hai đứng cùng với nhau và chụp.Họ nhìn nhau say đắm rồi bắt đầu nụ hôn tràn đầy ngọt ngào.Khi xem lại hình hắn tấm tắc khen.Nhưng khi về lại Sài Gòn,Hoàng Kiên sẽ không ngờ mình sẽ nhận được lời chia tay từ em.

Dù cho dùng đủ mọi cách em ấy cũng chẳng đồng ý.Phải làm sao đây,em là hi vọng là thế giới của hắn,thiếu em làm sao mà sống được.Hay là chết đi, dù cho đã nghĩ đến nhưng hắn vẫn không cam tâm.Liên tục cầu xin,gọi điện cho em,nhưng đều bị từ chối

Lúc mà Hoàng Kiên tuyệt vọng nhất đó chính là thấy Trọng Tuấn đăng ảnh có bạn gái.Cô gái đó xinh thật nhỉ,phải chỉ tôi là cô ấy!Tôi nhớ em đến điên rồi,nên liền chạy tới nhà em.Thấy em vẫn ở đó,vẫn mỉm cười với hắn nhưng đôi mắt đã không còn tình cảm gì nữa,trông em mệt mỏi thật,tại sao lại gầy thêm rồi.Một ngàn câu hỏi tại sao loé lên trong đầu,nhưng cũng chỉ thốt ra được một câu.

-Tại sao em lại có bạn gái hả?? EM HỨA SẼ YÊU TÔI SUỐT ĐỜI MÀ!!???

Hắn gào lên nhưng Tuấn chỉ nhẹ nhàng đỡ hắn dậy,mở lời.

-Em biết,nhưng anh à,chúng ta không thể đến với nhau được.Chúng ta đều là đàn ông,sau này phải lấy vợ rồi sinh con nữa.

Trần Trọng Tuấn giọng thều thào nhưng lại rất rõ ràng,nói ra từng câu từng chữ,đâm xuyên qua trái tim Kiên.

- Anh biết rồi!

Hắn rời khỏi căn nhà đó,về quê theo lời cha mẹ gặp một cô gái rồi cưới cô ấy.Lúc đám cưới Tuấn đã đi dự,mặc trên mình áo sơ mi trắng và quần tây,kèm theo khuy áo mà hắn tặng.Kiên nhận ra rất nhanh nhưng lại tỏ ra không quen biết.Kết thúc tiệc,Tuấn thì thầm muốn gặp riêng anh,muốn cắt đứt tất cả nên anh đã nghe theo.

-Chuyện gì

-Không có gì đâu,chỉ là tặng quà cưới thôi

Nói rồi em lấy ra một phong bì dày,và một cái máy ảnh mới.

-Đây là của riêng anh,tiền cưới em đã bỏ vào thùng rồi.Máy ảnh này anh hãy chụp nhiều kỉ niệm với người mới nhé.Mà phải ăn uống đầy đủ,chăm lo cho bản thân tốt đấy.

Em dặn rất lâu,thật sự rất lâu khiến mắt hắn đỏ hoe,xong xuôi em ôm hắn rồi rời đi.Nhưng em ơi,em làm vậy sao hắn nỡ quên em được.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play