Dù sao Cao Dương Bá cũng là trưởng lão một phong, nếu hắn cố ý mở mắt nói dối (tại sao không nói trắng đen lẫn lộn ư, bởi vì trắng đen vốn dĩ đã lẫn lộn rồi, trái lại mở mắt nói dối càng thích hợp hơn một chút), cho dù có các thánh tu khác trượng nghĩa chấp ngôn, Cố Phong Hoa e rằng vẫn sẽ gặp đại nạn. May mà Tạ Hoài Viễn kịp thời xuất hiện, trấn trụ Cao Dương Bá.
Đối với sự che chở của Tạ Hoài Viễn, Cố Phong Hoa tự nhiên cảm kích khôn cùng.
“Đừng nói mấy lời này nữa, nếu ngươi thật sự cảm ơn ta, mau chóng bưng nốt bát canh còn lại ra đi, ta vừa nghe Lan Sinh nói còn thịt nữa.” Tạ Hoài Viễn trực tiếp ngắt lời Cố Phong Hoa, vừa nôn nóng nói vừa nhìn về phía nhà bếp.
“Ơ.” Cố Phong Hoa ngây người.
Lạc Ân Ân và Mập trắng đang đùa giỡn cũng ngây người, Lạc Ân Ân ngay cả tay đang bóp cổ Mập trắng cũng vô ý buông lỏng.
“Phong Ảnh Huyễn Li chính là trân cầm dị thú chỉ được ghi chép trong《 Dị Thú Chí 》, ta sống ngần ấy tuổi vẫn chưa từng ăn thứ tốt như vậy.” Lúc trưởng lão nói lời này, yết hầu còn không nhịn được lên xuống lăn lộn, xem ra đã dùng nghị lực cực lớn mới không để nước bọt chảy ra.
“Ta đi, ta đi.” Mập trắng cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo của Lạc Ân Ân, bay như tên lửa xông vào nhà bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT