"Con giờ mới biết, lệnh bài truyền tống không thể trực tiếp đưa con đến Thánh điện mà còn phải đến thôn Nghiêu Sơn đã. Nơi đó cách kinh thành mấy vạn dặm, không vội nhất thời." Cố Phong Hoa đáp lời.
"Ra là vậy à." Biết rõ ngọn ngành, Cố Thiên Tứ cuối cùng cũng không còn lo lắng, nhưng lại có chút hụt hẫng khó tả. Tâm trạng của người già mâu thuẫn như vậy, vừa hy vọng lớp trẻ có tiền đồ rộng mở, lại vừa mong nàng có thể ở bên cạnh mình, mãi mãi không rời đi.
"À đúng rồi, tổ phụ đại nhân, đây là đan dược do viện trưởng đại nhân dùng quả Bích Huyết Vương luyện thành, tuy không giúp ích nhiều cho tu vi nhưng có thể kéo dài tuổi thọ, tái tạo sinh cơ. Người cứ cầm lấy hết đi, lúc nào cần thì dùng một viên." Cố Phong Hoa đưa mấy viên đan dược kia cho tổ phụ.
Tuy nói là hàng phẩm chất kém, nhưng nó cũng là do Nhiễm Hồng Tuyết hy sinh Thánh Nguyên chi lực luyện thành, đối với thánh sư có tu vi không cao vẫn là đan dược cực phẩm ngàn vàng khó cầu.
"Viện trưởng Nhiễm có lòng rồi, hôm khác ông sẽ đích thân đến cửa bái tạ. Thân thể tổ phụ không sao, con đi Thánh điện cứ yên tâm tu luyện, không cần lo lắng cho tổ phụ." Cố Thiên Tứ vui mừng nhận lấy đan dược, dặn dò Cố Phong Hoa.
"Vâng, tổ phụ cũng giữ gìn sức khỏe, đừng lo lắng cho con, con sẽ tự chăm sóc tốt cho mình." Cố Phong Hoa gật đầu, rồi nói với Tử Hàm, “Tỷ đi rồi, đệ phải cố gắng tu luyện. Còn nữa, quả Bích Huyết Vương kia đừng dễ dàng dùng, thế nào cũng phải đạt đến Đấu Thánh đỉnh phong mới được dùng.”
Phương thuốc kia của Nhiễm Hồng Tuyết tuy rằng điều kiện luyện chế quá khắc nghiệt, nhưng Cố Phong Hoa không dễ dàng từ bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play