Tốc độ của hắn rõ ràng không theo kịp con Song Dực Ma Luân kia, nhưng dải thác bạc hắn vung ra quá rộng, không có một kẽ hở nào. Mỗi lần, nó đều có thể chặn con Song Dực Ma Luân ở ngoài ba thước của Cố Phong Hoa.
Tất cả mọi người đều thấy rõ, dải thác bạc kia tuyệt đối không phải là tàn ảnh do trường kiếm vung nhanh để lại, mà là do thánh khí ngưng tụ thành.
Trong số các học viên tinh anh dưới đài, cũng có người đã đạt tới cảnh giới Pháp Thánh. Kiếm kỹ như vậy bọn họ cũng có thể sử dụng, nhưng phải biết rằng kiếm kỹ này công thủ toàn diện, cực kỳ hao tổn thánh khí. Nếu đổi lại là bọn họ, nhiều nhất mười mấy kiếm sẽ tiêu hao hết toàn bộ thánh khí trong cơ thể. Thế nhưng Mập trắng đã thi triển gần trăm lần mà vẫn còn dư lực.
Sao có thể như vậy? Đều là Pháp Thánh, sao hắn có thể có thánh khí sung mãn đến thế? Cho dù có dùng đan dược cũng không thể nhanh chóng khôi phục thánh khí như vậy được, huống chi bọn họ căn bản không thấy Mập trắng dùng đan dược.
Bọn họ nào biết, thánh khí của Mập trắng hoàn toàn bắt nguồn từ cái sự ăn uống thả phanh mà trước đây bọn họ khinh bỉ kia.
Bên cạnh, biểu hiện của Diệp Vô Sắc cũng khiến người ta khó hiểu.
“Đừng có chọc ta, đừng có chọc ta! Tâm trạng ta không tốt, cảm động quá, cảm động đến ta muốn khóc biết không? Hu hu…” Lần này, Diệp Vô Sắc thật sự gào khóc, miệng lẩm bẩm niệm, nghẹn ngào, vai cũng thỉnh thoảng run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play