Nghĩ lại mà xem, đối với Tử Hàm, thân phận người đời sau của Cố gia thật ra không quan trọng, cậu nào hiểu được những chuyện này. Điều quan trọng nhất đối với cậu chính là được sống cùng người thân, nhận được sự quan tâm chu đáo của ông nội.
Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ là tạm thời. Đợi đến khi đại thù được báo, Cố Vân Tường trở về Cố gia, Tử Hàm vẫn sẽ nhận được tất cả những gì thuộc về cậu, còn có nữ nhân đáng kính kia, dù đã khuất bóng cũng đáng được nhận tất cả những gì thuộc về nàng.
Liễu Tử Hàm ngủ một giấc rất say, mãi đến khi đèn lên mới tỉnh dậy.
Bếp đã chuẩn bị xong bữa tối, nhưng trước khi ăn cơm, Cố Phong Hoa vẫn đưa cậu đi tắm nước nóng trước, thay cho cậu một bộ nam trang. Trên đường đi, sở thích ăn mặc kỳ quái (chính xác hơn là thú vui ác tính) của nàng đã thỏa mãn gần hết rồi, không thể cứ nuôi cậu như con gái mãi được, nếu không lớn lên tâm lý vặn vẹo trở thành bất nam bất nữ, ông nội không tức chết mới là chuyện lạ.
Liễu Tử Hàm cuối cùng cũng thoát khỏi ma trảo, mặc vào bộ nam trang hằng mong ước, vui mừng đến rơi nước mắt lần nữa. Nhìn thấy giọt lệ vui sướng trong mắt cậu, Cố Phong Hoa âm thầm đổ mồ hôi.
“Tử Hàm, ngủ có thoải mái không, mau qua ăn cơm nào.” Trong phòng ăn, vừa thấy Liễu Tử Hàm đến, Cố Thiên Tứ đã cảm thấy trong lòng an ủi, tinh thần cũng tốt hơn trước rất nhiều.
“Vâng.” Liễu Tử Hàm đi đến bên cạnh ông, vừa định ngồi xuống ghế thì bị Cố Thiên Tứ bế lên đùi: “Thích ăn gì, ông nội gắp cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT