Hàm của Lạc Ân Ân và những người khác vừa mới khớp lại suýt trật ra lần nữa: Cái gì mà một cây yêu thực nhỏ bé? Nhìn những dây leo dài hàng trượng to bằng bắp chân kia xem, cái này mà nhỏ bé sao? Còn nữa, cái này mà yếu ớt sao, ngay cả những phiến đá xanh trên mặt đất cũng bị nó quất nát vụn, nếu cái này mà gọi là yếu ớt thì chúng ta nên gọi là gì, gà mờ sao? Ờ, so với Tiện Tiện thì bọn họ đúng là gà mờ thật.
Vậy mà còn dám nói có trách nhiệm và nghĩa vụ giúp Kha đại nhân chứng minh thực lực, vì thánh sứ lấy lại danh dự. Muốn quần ẩu thì cứ quần ẩu thôi, cứ phải nói năng đạo mạo thanh cao như vậy làm gì. Thật, thật, thật sự là... vô liêm sỉ mà!
Trong lòng thầm oán trách nhưng mấy người họ vẫn giơ cao trường kiếm, theo Cố Phong Hoa xông lên.
“Con nhóc ranh không biết trời cao đất dày, ngươi thật sự coi ta là mèo bệnh sao?” Thấy hành động của Cố Phong Hoa và những người khác, Kha Đồng Tín giận dữ.
Bị cây yêu thực này ép đến mức chật vật nguy hiểm trùng trùng, Kha Đồng Tín vốn đã nghẹn một bụng tức giận, thấy Cố Phong Hoa và những người khác thừa nước đục thả câu, ông ta làm sao có thể không giận.
Không địch lại con yêu thực cổ quái này thì thôi đi, chẳng lẽ ông ta còn đấu không lại một Pháp Thánh sơ phẩm cộng thêm mấy Đấu Thánh sao? Kha Đồng Tín hạ quyết tâm, cho dù hôm nay nhất định phải thua, trước khi thua, hắn cũng phải cho mấy người Cố Phong Hoa một bài học nhớ đời, để bọn họ biết, cho dù là hổ xuống đồng bằng cũng không phải ai cũng có tư cách bắt nạt.
Một tay vung kiếm Thánh Pháp chống đỡ sự tấn công của dây leo, tay kia chắn trước ngực, Kha Đồng Tín đã chuẩn bị sẵn sàng để dạy dỗ mấy người Cố Phong Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT