Cùng là những người đồng lứa tuổi đi lịch luyện, Dư Cẩm Nhã chẳng có tài cán gì, lại còn nhỏ mọn, cay nghiệt, tư lợi, Cố Phong Hoa không chỉ thực lực hơn người, mà tính tình còn phóng khoáng rộng rãi, sao khác biệt giữa người với người lại lớn đến vậy?
“À đúng rồi, bích huyết quả không thể ăn trực tiếp, hoặc là phải để một thời gian, hoặc là phải nấu với dược liệu thích hợp rồi mới ăn.” Cố Phong Hoa lại nhắc nhở một câu.
“Đa tạ Cố tiểu thư đã nhắc nhở, chúng ta biết rồi.” Bắc Quy Lai gật đầu, hắn lăn lộn giang hồ nhiều năm như vậy, chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, biết đặc tính của bích huyết quả nên sẽ không phạm sai lầm ngốc nghếch như Lạc Ân Ân.
“Vậy thì tốt, đi thôi.” Cố Phong Hoa không nói thêm gì nữa, dẫn đầu bước ra ngoài.
“Dược tính của bích huyết vương quả có lẽ mạnh hơn bích huyết quả thông thường gấp mười, thậm chí mấy chục lần, độc tính đương nhiên cũng mạnh hơn, nhất thời khó mà loại bỏ hoàn toàn.
Hơn nữa nơi này quá nóng, chúng ta vừa mới động thủ với bích huyết vương lan, lúc này tâm thần khí huyết bất ổn, không thích hợp tu luyện, ăn bích huyết vương quả khó mà hấp thu luyện hóa hoàn toàn.” Cố Phong Hoa tiện thể giải thích cho mấy người Lạc Ân Ân, “Cái này để sau ăn.”
Sáu quả bích huyết vương này đều là cực phẩm trong cực phẩm, trừ quả bích huyết vương lan giữ lại bảo mệnh, e là toàn bộ đại lục Thiên Cực cũng không tìm ra quả thứ tám. Dễ dàng ăn vào mà không thể hấp thu luyện hóa hết dược tính chẳng phải là phí phạm của trời sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT