Lạc Ân Ân có chút tò mò, tên này còn chưa khóc nhè đã trở nên lợi hại như vậy. Nếu mà khóc ra nước mắt thì sẽ lợi hại đến mức nào?
Diệp Vô Sắc chắc chắn không có cơ hội khóc rồi, bởi vì dưới sự tấn công không gì cản nổi của Cố Phong Hoa, lũ sa bọ cạp chắn phía trước liên tiếp bỏ mạng, số còn lại cũng bắt đầu rút lui về hai bên.
Dù gì cũng là yêu thú cấp ba, trí tuệ của sa bò cạp cao hơn hẳn so với dã thú thông thường, biết sợ hãi, càng biết suy nghĩ. Thấy được chiến lực mạnh mẽ của Cố Phong Hoa, sao còn dám xông lên chịu chết.
Cố Phong Hoa không dừng lại, thừa lúc lũ sa bọ cạp rút lui về hai bên, dẫn theo Lạc Ân Ân và những người khác nhanh chóng xuyên qua giữa đường.
Dọc theo đường hầm lao nhanh về phía trước, lũ sa bọ cạp sợ sệt rút về hai bên, lần lượt bị bỏ lại phía sau.
Cuối cùng, sau khi không biết đã qua bao nhiêu khúc quanh, trước mắt bỗng nhiên sáng tỏ, Cố Phong Hoa và những người khác lại tiến vào một tòa cung điện, xung quanh cũng không còn thấy bóng dáng lũ sa bọ cạp nữa.
“A, cuối cùng cũng thoát khỏi đám kia rồi.” Lạc Ân Ân ngồi phịch xuống đất, lau mồ hôi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT