Than ôi, mập mạp không có nhân quyền mà! Bất đắc dĩ, Mập trắng đành rút trường kiếm, ngoan ngoãn đứng ở cuối hàng.
Điều khiến hắn bất ngờ là, Diệp Vô Sắc nói thì nói vậy nhưng vừa vào đến đường hầm, hắn liền lùi lại hai bước, đi song song với hắn, thậm chí còn cố ý lùi lại nửa bước, che chắn phía sau cho hắn.
Tên này chỉ nói miệng mà thôi. Trong lòng Mập trắng dâng lên từng đợt ấm áp.
Đường hầm cao rộng khoảng một trượng, trên đỉnh cứ cách mười mấy bước lại khảm một viên huỳnh hỏa thạch, chiếu sáng xung quanh như ban ngày. Nhưng đường khúc khuỷu quanh co không nhìn thấy điểm cuối, không biết dài bao nhiêu, cũng không biết thông đến nơi nào.
Một nhóm người đi dọc theo đường hầm vào trong, chỉ cảm thấy nhiệt độ càng lúc càng cao, không khí hít vào phổi cũng trở nên nóng rực. Tác dụng của khối tinh thể màu xanh trong túi thơm lúc này dường như bị vô hiệu hóa, khiến họ không cảm nhận được chút mát mẻ nào.
“Cái đường hầm này rốt cuộc thông đến đâu vậy, chẳng lẽ xuống lòng đất sao?” Lạc Ân Ân vừa lau mồ hôi vừa nói.
“Suỵt, đừng nói chuyện.” Cố Phong Hoa ra hiệu im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play