“Dựa theo những cổ tịch ta từng đọc, đây có lẽ là trang phục từ vạn năm trước, hoặc xa hơn nữa.” Cố Phong Hoa khẳng định nói.
Những cuốn sách các ca ca đưa cho nàng cũng bao gồm nhiều loại cổ tịch của chư tử bách gia, vì vậy nàng liếc mắt một cái liền nhận ra những trang phục này có niên đại rất xa xưa, ít nhất là trang phục của người cổ đại vạn năm trước.
“Vậy có nghĩa là, địa cung này có lịch sử ít nhất vạn năm rồi?” Lạc Ân Ân lại phấn khích.
Tuy rằng nhầm lẫn huỳnh thạch thành dạ minh châu, uổng công phí sức một phen, nhưng điều này không hề dập tắt giấc mộng phát tài của nàng: đây chính là địa cung có lịch sử vạn năm đó, tùy tiện moi ra thứ gì cũng là đồ cổ, chắc là bán được không ít tiền nhỉ.
“Địa cung này nằm dưới lòng cổ thành Bạch Ngọc, được bảo tồn khá hoàn hảo, chắc là còn sót lại vài món đồ tốt, chúng ta tìm thử xem.” Cố Phong Hoa nhìn ra Lạc Ân Ân đang nghĩ gì, bèn dẫn đầu hành động, tìm kiếm khắp nơi. Thật ra, giống như Diệp Vô Sắc và Lạc Ân Ân đã biết, Cố Phong Hoa không phải là không yêu tiền, chỉ là không tầm thường và thiếu thẩm mỹ như Lạc Ân Ân mà thôi. Cơ hội phát tài lớn như vậy, nàng cũng không muốn bỏ lỡ.
Mang theo giấc mộng đẹp đẽ tương tự, mấy người Lạc Ân Ân cũng bắt đầu hành động.
Địa cung rất trống trải, chỉ mất chưa đến nửa canh giờ, mấy người đã tìm kiếm khắp nơi nhưng lại chẳng thu hoạch được gì, trong địa cung này căn bản không có thứ gì có thể mang đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT