“Sư thúc Tiêu Chính trước khi lâm chung đã uống một trận say bí tỉ, quả thực có nói với đệ tử vài lời.” Trác Thanh Ca hạ thấp giọng, “Ông ấy nói biết đại hạn sắp tới nên đã lén đến cấm địa, nhìn thấy bức bích họa trong đó. Trên bức bích họa có rất nhiều thứ ông ấy chưa từng thấy, trong đó có một gốc yêu thực.”
Mắt Kha Đồng Tín sáng rực lên ngay lập tức. Thật không ngờ, Tiêu Chính, người trông thật thà kia lại dám lén đến thánh địa. Nhưng ngẫm lại cũng không có gì lạ, đại hạn sắp đến, muốn làm chút chuyện kinh thế hãi tục để bù đắp những tiếc nuối của bản thân cũng là chuyện dễ hiểu.
Trác Thanh Ca đổ hết mọi chuyện lên đầu người đã chết, dù sao cũng không thể nào kiểm chứng được nữa.
Trác Thanh Ca thấy Kha Đồng Tín hoàn toàn tin lời mình, bèn hạ giọng nói: “Hình dáng gốc yêu thực mà sư thúc Tiêu Chính nói, đệ tử thấy rất giống gốc yêu thực của Cố Phong Hoa. Đệ tử nghĩ trước tiên để nàng bái sư, sau đó để nàng dâng gốc yêu thực đó cho sư phụ, có phải yêu thực thượng cổ hay không thì có thể từ từ kiểm chứng. Nhưng đệ tử thấy, mười phần thì có đến tám chín phần là thật rồi.”
“Yêu thực thượng cổ à...” Trong mắt Kha Đồng Tín hiện lên vẻ tham lam, nếu thật sự là yêu thực thượng cổ thì đó chính là loại yêu thực có thể không ngừng trưởng thành, sẽ càng ngày càng mạnh, trở thành trợ thủ lớn nhất cho chủ nhân.
“Nhưng đệ tử cũng thật sự thích Cố Phong Hoa. Nên đệ tử nghĩ, sư phụ, sau khi Cố Phong Hoa dâng yêu thực có thể tha thứ cho sự vô lễ trước đây của nàng, vẫn giao nàng cho đệ tử, đệ tử nhất định sẽ dạy dỗ nàng thật tốt.” Trác Thanh Ca thấy mục đích của mình đã đạt được, vội vàng đưa ra điều kiện như vậy.
“Nếu nàng ngoan ngoãn dâng yêu thực cho vi sư, vi sư sẽ không so đo sự vô lễ trước đây của nàng.” Trong mắt Kha Đồng Tín lóe lên sự tính toán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT