Trác Thanh Ca nghe tin mừng rỡ, kích động nói với Kha Đồng Tín: “Phong Hoa có thể trở thành đệ tử của sư phụ thì nhất định sẽ rất vui mừng, về sau chúng ta chắc chắn sẽ cùng nhau hiếu kính người thật tốt.” Lại nghĩ đến, sau này cùng một sư môn, cơ hội tạo ra quá nhiều, có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm. Hơn nữa, Phong Hoa trở thành đệ tử của thánh sứ nhờ vào mình thì chắc chắn sẽ vô cùng cảm kích mình. Cảm kích có thể từ từ biến chất thành thích.
Kha Đồng Tín thấy Trác Thanh Ca cảm kích vô cùng, tâm tình tốt hơn nhiều, khoát tay nói: “Được rồi, vi sư đi nghỉ ngơi trước đây. Xem khi nào thì đến học viện Lăng Thiên, chỉ đạo đám trẻ kia một chút, tiện thể gặp mặt người trong lòng của ngươi rồi thu nhận đồ đệ luôn.”
“Vâng, sư phụ, người nghỉ ngơi thật tốt, trên bàn có canh giải rượu. Nước nóng gì đó đều đã chuẩn bị xong.” Trong lòng Trác Thanh Ca vô cùng kích động, rất mong chờ ngày mai đến. Dù sao tuyệt sắc như Cố Phong Hoa thật sự hiếm có trên đời, chưa tính đến giá trị bản thân nàng.
Đối với sự biết điều của Trác Thanh Ca, Kha Đồng Tín rất hài lòng, trong lòng càng hạ quyết tâm phải giúp đồ đệ duy nhất này đạt thành tâm nguyện.

Lúc này Cố Phong Hoa còn chưa biết tính toán của hai người kia. Nàng đang ở ký túc xá vuốt ve gấu con, xem bản đồ.
Thánh điện của Hưng Hoa quốc nằm ở núi Già La. Dưới núi Già La là thành Già La, một thành phố phồn hoa. Vốn dĩ dưới núi không có người, sau này vì có sự tồn tại của thánh điện, rất nhiều người muốn đến chiêm ngưỡng phong thái của cường giả Thánh điện, tuy không nhìn thấy người nhưng quan sát từ dưới chân núi cũng khá tốt. Cho nên dưới núi Già La dần dần có thôn xóm, sau này người càng ngày càng nhiều, biến thành trấn nhỏ rồi thành thành trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play